[Chương thứ năm]
Thời điểm cuối tuần, hiếm khi có dịp không phải đi làm, Cố Tiểu Mãn quyết định về chùa để thăm cha. Nàng và cha đã hơn một tháng không gặp mặt, cũng cảm thấy trong lòng nhớ mong.
Mua một ít hoa quả, Cố Tiểu Mãn hướng chùa đi đến. Vào cuối tuần, ở chùa hương khói ngút trời, hơn hẳn ngày thường. Cha Cố Tiểu Mãn toàn thân mặc áo cà sa, giống như chuyện lạ cả năm có một ở chùa. Cố Tiểu Mãn nhìn gương mặt cha, thật sự là khó có thể tưởng tượng được, lão đầu này ở nhà một bên cắt móng chân, một bên bốc đồ ăn vặt, vậy mà ở trước mặt này ra vẻ một trụ trì đạo mạo.
Qủa nhiên, người đẹp vì lụa a.
Cha Cố Tiểu Mãn vui tươi hớn hở nhận giỏ hoa quả con gái mang tới, vì đây là hậu viện không có ai thấy nên thản nhiên vừa ngồi xổm, hoàn toàn đánh mất hình tượng trụ trì, vừa hướng Cố Tiểu Mãn nói: “Ngoan! Nếu không có tiền thì cùng ba giảng kinh a.”
“Nga.” Cố Tiểu Mãn ngồi chồm hổm trên mặt đất, đưa tay sờ sờ lên bụng cha mình, bất mãn nói: “Lão nhân! Gần đây cha lại mập lên có phải không?”
“Ha ha, ha ha ha! Chuyện, mấy sư phụ trong chùa tay nghề tốt lắm.”
“Mai mốt không mua đồ cho cha ăn nữa.”
“...”
Ngây ngốc ở trong chùa một khoảng thời gian, cùng mấy hòa thượng tán gẫu vài câu, nhắc nhở mấy lần: “Đừng cho trụ trì ăn nhiều.”. Sau đó tiêu sái ra về.
Vừa đi trên đường, Cố Tiểu Mãn liền tính toán, nếu về nhà không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-my-nhan/988578/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.