*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Núi Phù Ngọc, Lâm An.
Gió đêm thổi nhè nhẹ thủy khí của núi rừng khẽ khàng lướt trên mặt, thổi tan cái nắng nóng gay gắt của ban ngày. Vũ Văn Thác một mình đứng trên sườn núi, dõi mắt nhìn ánh lửa lập lòe dưới chân ngọn núi cách đó không xa, nhãn thần lãnh liệt, khóe môi khẽ cong lên. Kia chính là nơi hạ trại của đại quân Bắc Hán.
Mạnh Kỳ Hữu, ngươi di doanh giáp sông, trong ba trăm dặm lại hạ hơn ba mươi trạm gác, mỗi cái đều sát suối, gần nơi rừng cây rậm rạp. Hạ trại như vậy, cớ sao lại không thua?
~~~~~
Núi Phù Ngọc, được gọi là núi thiên mục* [mắt trời] ở phía Bắc địa giới Lâm An. Núi này có tên như vậy vì hai phía Đông, Tây của núi có hai hồ nước như hai tròng mắt hướng lên trời cao. Nơi đây, cây cối rậm rạp, thế núi trùng điệp. Dựng trại đóng doanh tạm thời nơi cây cối um tùm như vậy khiến quân sĩ Bắc Hán nhất thời cảm thấy thư thái. Nhưng, sự thư thái và an tĩnh này rất nhanh bị phá ngang vì tối nay, gió Đông Nam đã nổi.
Giờ Tý, Vũ Văn Thác lệnh Quách Hoài tiến binh theo đường thủy, dùng thuyền chuyên chở cỏ tranh, bên trong giấu thuốc nổ, mồi lửa cùng thương đao, công chiến bờ Giang Bắc; lại lệnh Lí Tiến một đường dẫn quân tấn công bờ Giang Nam, sau khi tới gần đại doanh Bắc Hán sẽ thuận gió châm lửa, đốt mười lăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-long-ngam/767764/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.