*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
* Trận chiến Việt Giang
Vũ Văn Thác từ phía sau ôm lấy lưng Lưu Liên Thành. Hai người đứng bên cửa sổ, thân mật dựa vào nhau. Ánh trăng trong trẻo chiếu lên gương mặt tuấn tú của hai người, làm phiếm ra ánh sáng dịu dàng. Nhìn qua thật vô cùng ngọt ngào và ấm áp.
Nhưng, chính là nhìn qua.
"Vũ Văn Thác."
"Ừm?"
"Buông ra."
"Ừm?"
"Ta nói, có thể buông ta ra không?"
"Ừm?"
Người phía sau trả lời, giọng tự nhiên mà trầm thấp nhưng cả mặt vẫn còn đang chôn sâu phía sau chiếc cổ mảnh khảnh trắng nõn, không có ý định buông ra. Cho nên, đối với lời đối phương liền ậm ừ làm bộ không nghe rõ.
Thái dương Lưu Liên Thành nảy lên, mày căng thẳng, liền huy một quyền về phía sau.
"Ai nha, Ly Yến, sao ngươi độc ác như vậy?" Vũ Văn Thác ôm bụng, ủy khuất nói, "Ôm ngươi một cái cũng không được a."
"Ngươi gọi đây là ôm một cái?" Lưu Liên Thành chỉ một ngón tay vào người mình, mày đã dựng đứng lên. Chỉ thấy vạt áo của Liên Thành đã bị khai mở quá nửa, da thịt trước ngực ẩn ẩn hiện hiện, đôi chỗ trên cổ còn có những dấu ấn màu hồng nho nhỏ.
Vũ Văn Thác đưa tay che miệng ho nhẹ mấy cái, lập tức nhíu mày, nhìn quanh một vòng rồi nói lời đầy vẻ chính nghĩa, "Ly Yến, ta đây chính là ứng hợp với tình hình mà thôi..."
Cách âm của Túy Tiên cư không tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-long-ngam/767752/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.