*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
* Bí ẩn thân thế
Lúc này, giọng nói trầm thấp của Vũ Văn Giác chậm rãi vang lên, "Hoa văn trên hạt châu sai này chính là ấn ký của hoàng thất bộ tộc Thác Bạc," lão nhân ngẩng đầu, hai con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm vào Lưu Liên Thành, "Thác Bạc Tinh là gì của ngươi?"
Cái gì? Vũ Văn Giác nói không lớn nhưng mỗi từ đều như tiếng trống ong ong trong đầu Lưu Liên Thành. Hắn chưa từng gặp mẫu thân, cũng không biết nàng là ai. Trong hoàng cung Bắc Hán, phụ hoàng có lệnh cấm nên không ai dám nhắc đến tục danh của nàng. Lưu Liên Thành chỉ biết nàng chết do khó sinh và chỉ lưu cho hắn duy nhất một món di vật. Đó chính là hạt châu sai này. Thác Bạc Tinh... Chẳng lẽ người đó chính là mẫu thân của mình sao? Khi Vũ Văn Giác nhắc tới tên nàng, vì sao trong mắt người này lại lộ ra nhiều ưu thương đến vậy? Có phải trước đây, giữa hai người từng phát sinh chuyện gì? Vũ Văn Giác có biết chuyện nàng tới Bắc Hán và thành thân với Lưu Sùng hay không?
Biểu tình trên mặt Lưu Liên Thành không có gì thay đổi song trong lòng, vạn suy nghĩ đang xoay chuyển. Liên Thành giương mắt nhìn Vũ Văn Giác, bình tĩnh trả lời, "Vi thần cũng không biết Thác Bạc Tinh là ai."
Lão nhân thoáng nheo mắt lại nhưng hai con ngươi vẫn nhìn xoáy về phía Lưu Liên Thành như trước, "Vậy sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-long-ngam/767738/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.