*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời khắc cỗ kiếm khí màu vàng hướng lên trời cao, tinh thần chiến đấu của binh sĩ vốn đang tan rã liền lập tức trấn định lại, nhanh chóng lấy khiên che lại những chỗ hở, dàn trận tụ lại một chỗ để phòng ngự. Phần lớn mũi tên bắn vào trong trận bị chặn lại. Tuy nhiên, vì khe núi rất hẹp và dài, quân đội Bắc Chu vẫn trong tình thế nghiêm trọng. Người đứng trên cao ngưng thần nhìn tình hình trong cốc, tay phải vung lên, binh lính Bắc Hán mai phục trong cốc liền thuận thế lao xuống. Nhất thời, tiếng "giết" nổi lên bốn phía.
Áo giáp ánh kim của Vũ Văn Thác cùng hắc chiến mã ở trong trận càng trở nên thu hút. Trong trận, cơ hồ không ai có thể lại gần hắn. Máu tươi trên người hắn quỷ mị mà mỹ lệ, dường như trời sinh người này hợp với máu và giết chóc. Binh lính bên người được hắn cổ vũ, sĩ khí đại chấn. Lưu Liên Thành cười khẽ một tiếng, Vũ Văn Thác, ngươi cũng quá tự tin. Tay phải hướng người hầu bên cạnh duỗi ra, ánh chiều tà màu đỏ sậm phủ lên đầu ngón tay tinh tế thon dài. Lưu Liên Thành giương cung, chất liệu gỗ được dùng để làm cây cung này so với sắt thép còn muốn cứng rắn hơn nhưng lại nhẹ hơn cả gỗ tử đàn, có thể bắn được mũi tên hai đấu, tên là Lạc Nhật, đồn đãi là đặt theo tên cây cung Hậu Nghệ từng dùng. Áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-long-ngam/767714/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.