Hí----Rầm!!!
Một tiếng vang trời lở đất đột ngột vang lên, mấy con chim đang lặng im trong tổ cũng phải giật thót mà bay đi chạy trốn như tránh giặc. Dạ Vô Kỵ ở gần khu vực đó nhất, vừa nghe thấy đã thấy hai màng nhĩ như bị chấn động dữ dội, bèn xua ngựa chạy đến chỗ phát ra âm thành long trời lỡ đất này.
Lúc đến thì một cảnh tưởng không mấy là ưa nhìn đập vào mắt của y, bên phải là một con ngựa màu nâu nằm lặng im ở dưới gốc cây, trên trán nó còn lõm một cái, trùng hợp trên thân cây gỗ lim cũng bị hàn sâu, có vẻ là con ngựa này xấu số đập cả đầu vào cây đây mà.
Quay sang bên trái nhìn thì thấy một vũng máu đỏ sẫm đang tràn ra trên mảnh cỏ tươi xanh, trở nên bắt mắt lạ thường. Lại nhìn lên một chút, một cô gái mặc trang phục đi săn đang nằm bất động dưới đất, máu từ vai và đầu chảy xuống. Dạ Vô Kỵ cũng không hốt hoảng, cẩn thận dò xét hơi thở của cô gái đó, thấy tiếng thở nhỏ nhoi truyền đến tai liền bế cô gái đó về trường săn hoàng gia chữ trị vết thương.
-------------------------------
"Lão gia! Ông xem xem, tại con nhỏ Lãnh Nguyệt nên nữ nhi của thiếp mới thành ra như này!". Đại di nương giọng đau thương nói.
Lý Tần Phát cũng đang rất tức giận, ban đầu không nghĩ đến Hoàng Đế lại hạ lệnh cho người đến thông truyền như vậy. Muốn ngăn cản cũng không cản được, hoàng đế là gì kia chứ? Hoàng đế chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-lan-minh-nguyet/1729928/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.