Trong phòng Thúy Kiều đau lòng không ngớt, nàng không tin Hoạn Thư lại làm như vậy. Nhưng cuối cùng nó lại xảy đến. Vốn cứ tưởng nàng ta là người tốt...
Đag suy tư Kim Trọng từ ngoài không thèm gõ cửa mà đẩy vào. Thúy Kiều ngẩng đầu nhìn liền khó chịu.
"Chàng tại sao không gõ cửa"
"À...ta quên mất"
"Chàng đường đường là trạng nguyên ngay cả gõ cửa cũng quên sao?"
"Nàng đừng có mà giận cá chém thớt" nói tới đây Kim Trọng tức giận đập xuống bàn một cái làm Thúy Kiều giật mình.
Cửa còn đang mở không có đóng thì một nam nhân bước vào quỳ xuống giọng lắp bắp nói liên tục "Đại nhân, gia đình họ Vương là ta giết, ta đến để nhận tội"
Kim Trọng hắn không lường trước được từ kế hoạch của mình lại tự phá hủy mình, căm tức không thể lập tức bốp chết con tiện nhân Hoạn Thư kia.
Thúy Kiều nghe hắn nói cũng giật mình, có tận hai người tự nhận giết gia đình nàng.
"Kim Trọng hãy để ta quyết định vụ này!"
"Nhưng" hắn mấp máy môi hồi lâu chỉ cất được một từ, biết tính cách Thúy Kiều nên hắn đành giao lại quyền cho nàng. "Được rồi, nhưng nàng để ta tra khảo hắn một lúc" nói xong hắn bước ra ngoài kêu nam nhân đang quỳ ở đó đi theo.
- --
"A" nam nhân bị đánh ngã nhào xuống đất. Kim Trọng như hóa thành con thú dữ mà không nương tay.
"Chết tiệt nếu hôm nay ngươi không tới ta đã giết được con ả"
"Đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-kieu-la-cua-hoan-thu/2947538/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.