🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bấy giờ Tiết Cấp đương ngồi vắt vẻo trên sảnh, thấy Tống Giang đi đến, liền quát hỏi rằng:



- Đứa nào là thằng tù mới vào ở đây?



Tụi bài đầu trỏ vào Tống Giang mà đáp rằng:



- Bẩm chính là người nầy đây.



Tiết Cấp lại quát luôn rằng:



- Thằng lùn đen kia, mầy cậy thế ai, mà đến đây không đưa nộp tiên lệ cho ta?



Tống Giang điềm nhiên mà đáp rằng:



- Phàm sự nhân tình là đó người ta tình nguyện, có lẽ nào lại bức bách người ta được. Gớm nhà bác giỏi thực.



Những người đứng xem hai bên, nhìn thấy vậy, thì toát mồ hôi mà sợ thay cho Tống Giang.



Tiết Cấp lại quát lên rằng:



- À! Thằng giặc tù nầy vô lễ thực, dám gọi ta là nhà bác nầy... Chúng bay đâu lôi cổ đánh đủ trăm roi cho ta xem. Chúng nghe nói, đều có lòng thương nể Tống Giang, liền lẳng lặng mà trốn đi, bỏ một mình Tiết Cấp và Tống Giang ở đó, Tiết Cấp liền lấy làm giận, liền vác roi đến toan đánh TốngGiang.



Tống Giang ung dung hỏi rằng:



- Tiết Cấp ơi! Ông định đánh tôi, vậy tôi có tội gì?



Tiết Cấp thét to lên rằng:



- Thằng giặc tù nầy, mầy tức là hàng hóa ở trong tay tao, ho một tiếng cũng là tội rồi.



Tống Giang nói:



- Phải ông muốn nói thế nào thì nói, nhưng tôi tội cũng không đến nỗi chết nào?



- Tội mầy không đến nỗi chết, nhưng ta định đánh chết mầy, thì cũng như đánh chết con ruồi vậy.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-hu-truyen/3185950/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.