Cuối cùng Tần Thanh Miểu cũng đi công tác, Cố Úc Diễm ở nhà một mình vào cuối tuần, nhìn Đạm Đạm và Tư Tưu đùa chơi vui vẻ, lại càng thêm buồn chán 
"Không biết bây giờ Miểu Miểu đang làm gì...". Ngả người vào ghế salon, buồn bực làu bàu, thật ra có chút hâm mộ hai tiểu miêu cùng nhau tranh đoạt quả cầu len trên sàn nhà 
Ít nhất không phải vướng vào nhiều âm mưu phức tạp, có thể vô tư bày ra bộ dạng uể oải đi phơi nắng, rồi cũng nhau tranh cãi ầm ĩ quả cầu len. 
Nghĩ đến đó, Cố Úc Diễm nhịn không được nở nụ cười bất đắc dĩ, nhưng sau đó chợt lóe lên trong đầu, nếu như Tần Thanh Miểu biết ý nghĩ này của nàng, nhất định sẽ trắng mắt liếc nàng một cái, rồi nói nàng không tiền đồ. 
Nhất định sẽ như thế, khuôn mặt xinh đẹp oán trách liếc nàng hiện rõ mồm một, Cố Úc Diễm vẫn duy trì tư thế nằm sấp, yên lặng nhìn xuống mặt đất, rất lâu sau đó, thở dài, đứng lên, đến giữa nhà, lấy một cái hộp nhỏ từ trong túi của mình ra. 
Mở nắp hộp, một chiếc nhẫn khảm viên kim cương nho nhỏ đơn giản, bởi ánh nắng mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, lóe ra chút hào quang 
Đây là chiếc nhẫn mà nàng và Nguyễn Minh Kỳ vào cuối tuần trước đã đi khắp các tiệm trang sức mới tìm được, giá cả của viên kim cương nhỏ này nàng còn có thể gánh nổi. Nhưng mà khi mua về, không biết làm sao để đưa cho Tần Thanh Miểu, đợi đến lúc có thời gian để chuẩn bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-hoa-giao-dung/1365166/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.