Nhẹ tay phủ lên cái ót Cố Úc Diễm, Tần Thanh Miểu nghe lời nói ngốc nghếch của nàng, miệng lại cười tươi, ôm nàng không nói một lời.
"Miểu Miểu, chị không tức giận chứ?". Ôm nàng trong chốc lát, sau đó chợt nhớ đến buổi sáng gọi điện thoại nghe ngữ khí đè nén tức giận của nàng, Cố Úc Diễm ngồi thẳng lên, chớp chớp đôi con ngươi xinh đẹp, tay nắm chặt tay nàng, "Em thật sự không có cố ý, chỉ cảm thấy gần đây chị rất vội, muốn giúp chị".
"Em a....". Chăm chú nhìn nàng, thở dài, Tần Thanh Miểu đưa tay xoa gương mặt nàng, "Tôi nói dù thế nào em cũng không được nhúng tay, em lại không chịu nghe lời".
"Ngô, bởi vì em muốn giúp chị a". Không né tránh chút nào đối diện với Tần Thanh Miểu, vẻ mặt Cố Úc Diễm thật sự nghiêm túc, "Em mới không cần chị luôn luôn đứng phía trước gánh vác toàn bộ đâu".
Lắc đầu, Tần Thanh Miểu trước đây đều lãnh đạm ra lệnh cho nàng không được nhúng tay thế nhưng giờ phút này không có chút bất mãn nào, nhìn bộ dáng có chút vô tội muốn lấy lòng mình nhưng cố tình ở trong mắt mình như thế nào cũng thấy ngốc ngốc, trong lòng buồn cười một trận, thân mình nghiêng tới trước dâng một cái hôn nhợt nhạt ở khóe môi nàng, "Có khả năng sao?"
Thời khắc cánh môi thơm tho mềm mại dán sát vào khóe miệng mình, tim đập nhanh vài phần, Cố Úc Diễm lăng lăng nhìn Tần Thanh Miểu nhẹ nhàng hôn một cái rồi dứt ra, cười nhìn mình, không hiểu sao đỏ mặt một trận, há mồm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-hoa-giao-dung/1365157/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.