Editor: nhatientri
Beta: Phanh_97
Biểu tình trên mặt không lộ ra là vui hay giận, ánh mắt mới vừa rồi còn nhu hòa lập tức lạnh xuống, Tần Thanh Miểu dùng ngữ khí đạm đạm nói, "Muốn thì nói, nói cũng tốt, không nói cũng tốt, đều là gạt người".
Người kia vừa nói xong câu trước thì ngượng ngùng cúi đầu, nhưng lại không tưởng đến Tần Thanh Miểu có thể nói ra lời như vậy, Cố Úc Diễm chỉ cảm thấy thân mình cứng đờ, sau đó trong ngực lại có cảm giác quặn đau, ngẩng đầu nhìn Tần Thanh Miểu, vẻ mặt khổ sở, "Em... không lừa chị..."
Tần Thanh Miểu không có hứng thú nói tiếp, đi thẳng đến giá sách lật sách ra xem, ngữ điệu đạm đạm, "Mau viết câu đối xuân đi".
Ánh mắt mới vừa rồi còn lấp lánh như sao lập tức ảm đạm không có ánh sáng, Cố Úc Diễm cúi đầu, hít sâu hai hơi, nhấc bút lông ở trên giấy viết mấy chữ. Tần Thanh Miểu dựa giá xem sách, ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc mắt người đang đứng ở kia viết thoăn thoắt, nhịn không được thở dài một tiếng trong lòng.
Bất tri bất giác hai giờ trôi qua, của thư phòng bị đẩy nhẹ ra, ông ngoại Cố Úc Diễm vuốt cằm thong thả bước đến, khi đối diện Tần Thanh Miểu thì gật đầu, sau đó đi đến bên người Cố Úc Diễm nhìn nàng viết chữ, sau một lát, giơ mi lên, "Nha đầu, đem tất cả vứt hết đi".
Tần Thanh Miểu đang cầm sách trên tay sửng sốt, nhìn người kia nghe lời gật đầu, ngoan ngoãn đem mười tờ giấy ở trên bàn thật vất vả viết vứt vào thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-hoa-giao-dung/1365082/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.