Editor: Sakura Trang
“Chớ nói đập bảng hiệu, chính là ngươi đập đầu lão phu cũng là không có biện pháp.”
“Ngươi thật coi như là nửa sư phó của y, chẳng lẽ liền nhìn như vậy?”
“Ngươi vẫn là trượng phu của y đâu, cũng không phải là đứng nhìn sao.”
“Ngươi...!”
“Nếu như đại nhân cùng hài tử chỉ có thể bảo một người, ngươi muốn bảo ai?” Diệp Hồi Xuân bỗng nhiên rất nghiêm túc hỏi.
“Giữ người lớn.” Tư Đồ Thắng đáp đến bình tĩnh, “Ta mặc dù không thương y, cũng chưa từng nghĩ tới muốn y chết.”
“Ta ngược lại là nghĩ giữ được hài tử, bởi vì như vậy, ở trong lòng ngươi, mới có thể có một chỗ ngồi để lại cho Thanh Tuyền.”
“Ngươi ở nói nhăng cuội gì đó?”
“Tư Đồ a, ngươi nói, hạng người gì coi là cường giả.”
“Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này đi.” Tư Đồ Thắng đã rõ ràng không nhịn được, “Không có chuyện gì ta đi về trước.”
Diệp Hồi Xuân nhưng không để ý tới hắn, tự mình nói: “Ngươi nói qua chỉ đối với cường giả cảm thấy hứng thú đi. Thần lực trời sanh, tư chất hơn người, tuổi còn trẻ làm Thượng tướng quân, khắp nơi chinh chiến, thế như ngọn lửa đến đâu đốt cháy địch nhân đến đấy. Thánh thượng ngự bút phong hai chữ ‘Diễm vương’ giống như một đạo chiêu hồn làm địch quân nghe tiếng táng đảm, như vậy cũng quả thật có vốn liếng cậy tài khinh người.”
“Ngươi kết quả muốn nói cái gì?”
“Ngươi xuất thân nhà tướng, các sư phụ của ngươi cái nào không phải cao thủ chọn một trong vạn người, ngựa dưới chân ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-du-hoa/71262/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.