Editor: Sakura Trang
Môi anh đào mỏng lạnh ngậm bờ môi phong nhuận, nhẹ nhàng cắn xé, mút vào, mùi vị của Tư Đồ Thắng theo răng môi truyền tới, làm say lòng người như vậy.
“Ừ! ~~~” Dục vọng như vỡ đê để cho Tư Đồ Thắng đem Vân Thanh Tuyền giam cầm trong người bá đạo chiếm làm của riêng trứ. Sợi tóc tán loạn dây dưa lẫn nhau, giống như một tấm lưới bao chặt hai người lại.
“Ừ a... A... Ách... Ừ!” Khóe mắt ngậm nước mắt đau đớn, ngoài miệng nhưng thủy chung treo mỉm cười, đầu ngón tay hơi lạnh khoác lên trên bàn tay ấm áp từ đầu đến cuối bảo vệ ở trên nhẹ nhàng vuốt ve. Đến khi kiệt sức bình yên thiếp đi, trong mộng cuối cùng là cảnh một phiến đào hoa.
Lúc Thanh tỉnh, hai người chật vật không mảnh vải che thân nhường Vân Thanh Tuyền không khỏi mỉm cười. “Tư Đồ, đã thức chưa?” Thấy Tư Đồ Thắng đưa lưng về mình co lại thành một đoàn nằm, Vân Thanh Tuyền nhỏ giọng hỏi. Người nọ nhưng không có phản ứng, không nhúc nhích nằm. Kỳ quái, luôn luôn là rất cảnh giác a, làm sao sẽ không nghe được? Vân Thanh Tuyền nhìn gương mặt tuấn tú của Tư Đồ Thắng, ánh mắt nhắm thật chặc, hai mảnh mây đỏ nhưng lặng lẽ hiện lên.
“Người ngủ sẽ không đỏ mặt.” Vân Thanh Tuyền cười khẽ.
“...” Tư Đồ Thắng mất tự nhiên ngồi dậy, ho khan hai tiếng, bỗng nhiên giơ tay lên, nhẹ lau lau nước mắt lưu lại trên gương mặt Vân Thanh Tuyền.
“Không có sao, không đau.” Xem hiểu áy náy trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-du-hoa/2712534/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.