Editor: Sakura Trang
Bỗng nhiên Vân Thanh Tuyền chợt đưa ra cánh tay phải ôm cổ của Tư Đồ Thắng, Tư Đồ Thắng tựa như sớm có dự liệu ung dung né tránh, đồng thời vững vàng bắt tay trái giấu ở phía sau của y, mở lòng bàn tay ra, quả nhiên thấy một viên đan dược màu vàng. Tư Đồ Thắng khẽ mỉm cười, bóp Vân Thanh Tuyền, cưỡng bách y nuốt vào đan dược.
“Tư Đồ... Ngươi?!” Vân Thanh Tuyền vừa tức vừa gấp.
“Diệp lão đầu nếu liền mạn thiên phi vũ cũng tặng cho ngươi, như vậy tiên lộ kim đan có thể giải trăm nhiên cũng ở trong tay ngươi.” Tư Đồ Thắng miễn cưỡng nhếch mép một cái, “Chân khí của ngươi đã sớm rối loạn, chắc hẳn hút vào không ít khói độc, nhanh lên điều tức một chút.”
“Nhưng ngươi...”
“Đừng ~ để cho ta tức giận!” Tư Đồ Thắng vô lực dựa ở trên vách đá thở hào hển.
“Thật tốt... Ngươi ngàn vạn lần chớ tức giận...” Vân Thanh Tuyền kéo thân thể cồng kềnh di chuyển, nhẹ nhàng xoa ấn ngực của Tư Đồ Thắng.
“Ta... Ách... Nội lực so với ngươi thâm hậu... Khụ khụ!” Tư Đồ Thắng ho kịch liệt, chậm một hồi nói, “Ta dùng nội lực khống chế độc khí lan tràn... Không có việc gì...”
“Tại sao sẽ không sao!” Vành mắt Vân Thanh Tuyền ửng đỏ, kích động nói, “Nhất định... Nhất định đau chết luôn...”
“Hưu ~ đừng khóc ~” Tư Đồ Thắng giơ tay lên khẽ vuốt ve mắt của Vân Thanh Tuyền.
“Ta sẽ không khóc.” Vân Thanh Tuyền hít sâu một hơi, đem môi anh đào in ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-du-hoa/2712526/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.