Rất nhanh tiệc rượu liền được bày biện, ba người bọn họ nghe từng trận tiên hương xông vào mũi, nhất thời cảm thấy bụng đói kêu vang.
Phượng Vô Tuyết tiêu sái ngồi vào bàn, đối Liễu Tử Thừa ha ha cười: “Chư vị mời tự nhiên, thỉnh____”
Trên bàn bày biện vài đạo đồ ăn, trong dĩa sứ trắng xanh chứa các món: thuỷ tinh giải phấn quyến (cua son thuỷ tinh cuốn),kê ty hà nhân (gà tơ nhân tôm),thanh giang mật ngư (cá ngọt thanh giang),tửu hương tiêu diêm khuỷ tử (giò nấu rượu hương tiêu),quế hoa ngẫu phiến (bánh quế củ sen),bạc ty phỉ thuý thang (canh tơ phỉ thuý) (*)
(*: nhiều món chém đại, chi tiết xin nhìn hình minh hoạ bên dươi *chẹp*)
Trúc nhi ở một bên mở to hai mắt, xét về độ đặc sắc tuy rằng có kém Vương phủ xa hoa quý phái, nhưng chỉ bằng ngần này tinh xảo độc đáo cũng đã là hiếm thấy.
Triệu Thư An rụt rè hạ đũa, sau khi tinh tế thưởng thức không khỏi mỉm cười gật đầu. Hắn ở Hoàng cung mỹ thực dạng gì cũng đã từng thưởng qua, bất quá Phượng phủ mỹ vị có phần thanh nhẹ khoan khoái làm cho hắn rất vừa lòng.
Phượng Vô Tuyết ngồi ở một bên nâng má, mắt không hề chớp nhìn chằm chằm Liễu Tử Thừa. Thấy y văn nhã gắp thức ăn, mân mê trong miệng nhẹ nhàng nhấm nuốt, hai má trắng nõn thanh tú vì vậy mà có hai lúm đồng tiền nhợt nhạt ẩn hiện, lại khiến cho khuôn mặt xưa nay ổn trọng ôn hoà hiện lên một tia trẻ con.
“Sư huynh…..Ăn ngon không?” Hắn nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-du-dong-tieu/85465/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.