"Ngươi phải nhớ kỹ!" Âm thanh của Dương Hoàn phía sau đột nhiên vang lên. "Chỉ cần ngươi vẫn còn ở Dụ Vương phủ một ngày, thì ngươi sẽ mãi mãi là người của ta, là đồ vật của ta, ngươi rõ chưa?"
Linh Thủy quay lại nhìn Dương Hoàn, nhẹ nhàng đáp: "Vâng, nô tỳ tuân mệnh."
........
Từ sau khi phát sinh sự kiện bị phạt quỳ kia, Linh Thủy rốt cuộc cũng đã giác ngộ, cũng chấp nhận số mệnh của mình.
Nàng cũng sẽ không làm những chuyện khiến Dương Hoàn không thoải mái nữa, nàng thận trọng từ lời nói đến việc làm, quyết không phạm phải sai lầm, không ngỗ nghịch với Dương Hoàn, hắn kêu nàng làm cái gì nàng liền làm cái đó, không dám phản bác dù chỉ một câu.
Đối với sự thay đổi này của Linh Thuỷ, Dương Hoàn đương nhiên là rất vừa lòng, nên cũng đã rất cao hứng ở cùng Linh Thủy suốt hai tháng qua, hiện giờ nàng đã trở nên ngoan ngoãn nghe lời không ít, và cũng không thay đổi theo hướng hắn đã nghĩ trước đó, nàng vẫn như không cố tình lấy lòng hắn.
Hắn cuối cùng cũng không nhìn lầm người, hắn chính là muốn có một người tôn kính hắn, đối với với những lời hắn nói phải triệt để nghe theo, chứ không phải là một kẻ chuyên đi lấy lòng nịnh bợ như đám hạ nhân kia.
Buổi tối hôm nay, hắn vẫn theo thường lệ ở thư phòng đọc sách, nô tỳ hầu hạ bên cạnh hắn lúc này chỉ có Linh Thủy.
"Bối Lặc gia......" Linh Thủy kêu hắn một tiếng.
"Có việc gì sao?" Nếu không phải có chuyện gì quan trọng, dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-co/246517/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.