Ung Chính năm thứ hai.
Linh Thủy vẫn luôn nhớ rõ sự tình phát sinh ngày đó, khi ấy nàng chỉ mới có mười hai tuổi.
Trước khi chuyện đó xảy ra, nàng có nhà, có phụ thân, có mẫu thân, còn có một ca ca hơn nàng hai tuổi. Có người nhà yêu thương che chở cho nàng, khiến nàng mỗi ngày đều sống trong một cuộc sống vô tư chẳng lo nghĩ gì, khiến nàng vẫn luôn cho rằng cuộc sống hạnh phúc này của nàng sẽ tồn tại mãi mãi.
Nhưng cho đến một hôm mẫu thân của nàng đột nhiên lâm bệnh nặng. Nàng nhìn sinh lực của mẫu thân càng ngày càng ít dần, cuối cùng mẫu thân của nàng cũng không thể chiến đấu lại bệnh tật, vĩnh viễn rời bỏ nàng đi khỏi thế gian này.
Ngày thứ mười sau khi mẫu thân chết, phụ thân đột nhiên mang theo nàng rời khỏi "Bích Ốc Thôn", hai phụ tử đi bộ cả mười ngày trời, cuối cùng cũng đi đến một địa phương vô cùng náo nhiệt.
Linh Thủy biết nơi này được gọi là Lạc Dương, là phụ thân nói cho nàng. Phụ thân trên suốt dọc đường đi đã nói với nàng rất nhiều điều, nói vì trị bệnh cho mẫu thân, trong nhà đã bán hết sạch đồ, nhưng vẫn còn thiếu người khác không ít tiền, phụ thân bây giờ không còn cách nào để có thể một lúc nuôi hai đứa nhỏ nữa, nên đành phải nhịn đau đem bán nàng cho "Dụ Vương phủ", hy vọng nàng không hận hắn là người cha vô dụng. Hiện tại, bọn họ cuối cùng cũng đã đi đến Dụ Vương phủ. Linh Thủy cũng biết chữ, nhưng thật ra cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-co/246515/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.