“Tuyên.” Minh Chu thu lại nụ cười mỉm vẫn treo trên khuôn mặt, vung tay áo, ra hiệu ngừng đàn sáo ca múa.
Chúng nhân cũng dừng cười nói, trở nên yên tĩnh.
Việt Tiêu hôm nay mặc bộ váy dài đỏ rực, lại càng thêm yêu diễm. Đối diện với ánh nhìn chăm chăm vui sướng khi người gặp họa của chúng nhân, nàng không chút lộ ra quẫn thái, thoải mái tự nhiên hành lễ về phía Minh Chu.
Tiêu Vân Khởi bám đuôi phía sau Việt Tiêu, trầm mặt, hai tay bưng ngang thanh thắt lưng đao tra vỏ khảm đầy châu ngọc.
“Kim Hà thái tử nhập cung khai báo với bổn hoàng, chắc hẳn là vì việc thích khách?” Minh Chu đi thẳng vào vấn đề, giữa hàng mày không tức giận cũng mang uy.
Việt Tiêu mềm mỏng nói: “Lãnh bệ hạ, thanh đao này quả thật là vật của Tiêu tướng quân. Chính là không may, tối hôm qua có tên ăn trộm, đánh cắp mất thắt lưng đao của Tiêu tướng quân. May sao bệ hạ tìm ra vật ấy. Việt Tiêu xin cầu bệ hạ tra rõ, bắt lấy kẻ vu oan giá họa, trả lại sự trong sạch cho Kim Hà ta cùng Tiêu tướng quân.”
Nàng miệng cười yểu điệu, nói dăm ba câu liền đem mối nghi ngờ hành thích quẳng đi không còn một mảnh, đôi mắt quyến rũ nhìn thẳng vào Minh Chu.
Lôi Hải Thành lại cảm thấy rằng Việt Tiêu mặc dù cố gắng trấn định, trong thanh âm chung quy vẫn có tia mất tự nhiên. Đám thích khách này rõ ràng không hề nằm trong vòng dự tính, làm rối loạn mất sự bố trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870486/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.