Đợi đến khi về lại trong cung, Lôi Hải Thành bởi vì đau đớn mà hôn mê.
Đem người ngủ an ổn trên giường, Công tử Tuyết sai người đến thái y viện, gọi hết mấy ngự y dày dặn kinh nghiệm đến, khám chữa cho Lôi Hải Thành.
Ba ngự y tụ tập bên giường, sau khi băng bó cầm máu vết thương trên bụng Lôi Hải Thành, luân phiên xem mạch cho Lôi Hải Thành.
Khi Lôi Hải Thành phát tác mộng chập ở trong cung, cũng đều là do ba người này trị liệu. Ba người mặc dù đều buồn bực rằng sao vị Định Quốc vương gia này lại nằm trên giường của Thái hoàng thái hậu, lại càng không biết lai lịch Công tử Tuyết thế nào mà lại có thể ở trong cung Thái hoàng thái hậu ra mệnh lệnh. Song ba người làm quan trong cung đã lâu, sớm am hiểu đạo lý an phận thủ thường quân tử phòng thân, không mảy may lộ ra chút thần sắc kinh ngạc nào.
Chẩn đoán bệnh xong ba người đưa mắt nhìn nhau, Lục thái y tuổi tác cao nhất cung cung kính kính nói: “Vương gia là bị phạm vào ruột thừa, uống chút dược, tĩnh dưỡng điều dưỡng mấy ngày là sẽ không còn đáng ngại nữa.”
Công tử Tuyết vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, giờ phút này khẽ nhướn hai hàng lông mày thanh tú lên, nga thanh.”Sao lại bỗng nhiên vô duyên vô cớ phạm phải ruột thừa vậy?”
“Ách, điều này thi thoảng nói cũng không chính xác.” Hai ngự y khác theo sự thực mà nói: “Có lẽ là Vương gia hắn sau bữa ăn vận động quá sức kịch liệt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-tram-phu/1870450/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.