Dư luận là một thứ tốt, chân tướng chưa rõ quần chúngmãi mãi dễ dàng kích động, đạo lý này giống như trên văn đàn Tấn Giang mọingười thích đem chuyện bên lề văn chương đến diễn đàn bàn luận.
Đương nhiên, bên trong không ít nghĩa sĩ chân chính,thế nhưng chung quy ngư long hỗn tạp, cũng không thể thiếu hạng người làm mưalàm gió được.
Xuất hiện đọc giả có tinh thần trọng nghĩa lên án ĐạiSắc Yên Thanh đạo văn, không phải là tác giả tự gởi bản văn, đây là chết khôngđối chứng, ngươi nói ngươi không có sao, ai biết a?
Sau đó có ngươi biện bạch, đối phương có thể nói:ngươi kích động như vậy để làm chi, thấp thỏm không yên sao?
Được rồi, vì vậy ngươi trầm mặc, đối phương cũng cólời: xem, không có gì để nói đúng không? Bảo ngươi đúng là đạo văn mà!
Mặc kệ ầm ĩ như thế nào, đến cuối cùng sự tình chỉ cómột kết quả: càng bôi càng đen, dù không phải phân cũng xem như phân, dù thếnào ngươi cũng không làm sáng tỏ được.
Đường Đại ở trong vườn Phù Vân tiểu trúc đờ ra, bụicây hoàng hoa bên cạnh đang trong thời kỳ tàn úa, nhất địa tàn hồng.
Nàng cũng không phải tim lạnh với những sóng gió này,thật ra lại nói tiếp, những cái này so với khi nàng phải hầu Dụ Vương gia ngủ,bất quá chỉ là cái lông. Chẳng qua là nàng tim lạnh vì người đâm dao sau lưng.
> ba chương bản thảo, chỉ cóHàn Phong, Thụy Từ, Hồ Lang, Hàm Châu biết mà hiện tại Đại Sắc Yên Thanhcùng Hàn Phong tình hình chiến đấu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2351962/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.