> của Đường Đại tạm dừngchương mới, đọc giả giục chương vô số, tuyên bố nếu không canh tân liền tổ độiđến gỡ cửa Vạn Tượng thư cục, Ngụy Thanh Sơn rất đau đầu: “Ta nói Đại tử, dùngươi rời khỏi thi đấu, từ bỏ bảo tọa Vạn Tượng chí tôn, chí ít ngươi cũng tiếptục ra chương mới tác phẩm đi chứ.”
Đường Đại không có tâm tình viết sách, nàng ngoại trừở Phù Vân tiểu trúc xử lý mấy chuyện quảng cáo, còn cùng Hàn Phong đi câu cá.Luận câu cá, Hàn Phong tuyệt đối là cao thủ, hắn dắt Đường Đại đến mấy dòngsông gần đây, câu khắp các ao hồ. Bình thường là Đường Đại nắm cần câu, hắn ởmột bên đọc sách, thuận tiện đọc ra cho nàng nghe một chút.
Khi ai đó nhìn một bản >,nói đến Trường Bạch Sơn, Đường Đại rất hung phấn: “Đại Huỳnh cũng có TrườngBạch Sơn sao? Phải là cái ‘Thiên niên tích tuyết vi niên tùng, trực thượng nhângian đệ nhất phong’ không?”
Hàn Phong tỏ ý bảo nàng nắm chắc cần câu: “Có a, thếnhưng không biết có đúng cái nàng nói hay không. Ở vùng biên giới Đông Bắc ĐạiHuỳnh, có một ngọn núi đá bạch sắc, quanh năm tuyết phủ, gọi là Trường BạchSơn. Có một chuyện kể rằng, những người yêu nhau cùng ngắm ngọn núi ấy, có thểdắt tay nhau đến bạc đầu.”
Đường Đại ánh mắt liền lộ ra hứng thú: “Núi này ở thờiđại chúng ta cũng có, là một khu phong cảnh rất nổi tiếng. Trước đây trong tiểuthuyết võ hiệp luôn nhắc tới nó, ta còn nghĩ rằng tác giả nói bừa, lớn lên mớibiết là có thật.”
“Đáng tiếc hiện giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2351956/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.