Phong Xương bảy năm, tháng hai, đầu xuân.
Đường Đại tự mình đưa Đường Quả Nhi vào Thọ vương phủ,nghe theo Thẩm Dụ tùy ý an bài nó tiến cung. Trước cửa phủ Đường Quả Nhi ôm đùiĐường Đại, nhẹ khóc gọi mẹ, Đường Đại làm thinh: “Đi thôi, nghĩa phụ sẽ chiếucố cho con.”
Hình Viễn đi qua kéo nó, nó sống chết ôm chân ĐườngĐại không dám buông tay: “Bọn họ nói đúng, không phải là mẹ ruột mà, nếu làphải, làm sao lại nhẫn tâm như thế!”
Đường Đại không biết giải thích với nó làm sao, tuyrằng cũng từ tuổi tác này trưởng thành lên…
Bình thường đối xử với Đường Quả Nhi cũng không tínhlà tốt, thường xuyên trách đánh, nó đối với Đường Đại cũng là hận không thể từdưới mí mắt chạy trốn ra ngoài đi chơi. Thế nhưng giờ đây đến lúc phải rời đi,nó khóc đến hồ đồ: “Mẫu thân, con không quấy rối nữa, đừng đuổi đi mà.”
Đường Đại cúi người, ôm lấy nó: “Cũng không phải khôngtrở lại nữa, khi rãnh rỗi vẫn có thể quay về Phù Vân tiểu trúc mà.”
Nó lại ôm lấy cổ nàng: “Quả Nhi không đi, đâu cũngkhông đi!”
Hai người ở trước cửa Thọ vương phủ “Quần đấu” hếtthời gian một chén trà, Hình Viễn rốt cục đem nó xách vào trong phủ. Quản giaVương phủ rất nhiệt tình, hỏi Đường Đại có muốn vào trong phủ ngồi một lát haykhông, Đường Đại cũng rất khách khí, cười lắc đầu: “Đường mỗ không dám quấyrối, ngài cứ làm việc của mình đi.”
Quả thật không có đi vào, một mình đứng ở cửa phủ hồilâu, sau cùng xoay người rời đi.
Thọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2351904/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.