sau khi bị giật đến chết linh hồn hắn bay đến và nhập vào một thân thể
"Đây là thiên đàng hay địa ngục" hắn mở mắt thầm nghĩ
" có lẽ là địa ngục, cuộc đời ước mơ làm đô đốc hải quân đã chấm hết huhu"hắn lặng lẽ rơi nước mắt vì phải chết một cách vô nghĩa
" Ơ sao mắt trái mình dính máu thế này, mình chết do giật điện mà"hắn sờ tay lên mặt thấy được vết máu
hắn cố nhớ lại và dẫn đến cơn đau đầu bao nhiêu kí ước được truyền đến
một lúc sau
"Đay không phải cơ thể mình mà là mình đã trọnh sinh" sau khi xem ít truyện về trọng sinh hắn suy ra được mình đã sống lại
" Thân thể cũ của mình tên như mình đợt trước Triệu Hân, nhưng thằng này có cha làm tướng quân một nước có thằng con xúc vật.Mình đã trọng sinh rồi thì phải làm lại cuộc đời cho thân thể này và tiếp tục ước mơ của mình, mà khoan đã.." hắn chợt nhận ra và đừg dậy đi ra phia trước
"Ôi mẹ ơi" hắn đơ mình trước khung cảnh đẫm máu " đây là chiến tranh trên biển "
các tàu chến đang nã pháo vào hòn đảo khi không có sự chống trả từ phía quân đội của quốc gia mình đang sinh sống cụ thể là các tàu ấy đã chìm
" không ổn một tí nào cả mình cần một con tàu, thứ hai là chạy chốn, nhưng chốn chạy bây giờ thì mọi người trên đảo sẽ chết hết"hắn phân vân
Cuối cùng trong suy nghĩ của Triệu Hân hắn nhớ nơi chế tạo tàu chiến nằnm ở phía tây của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chien/3768851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.