Xe chạy băng băng trên một mảnh tuyết trắng mênh mông, bên trong xe hai người đều rất yên tĩnh.
Lý Miêu trộm liếc vẻ mặt của Lý Minh Nghĩa, trong lòng thấp thỏm. Cậu sợ ba ba sau khi nghe được những câu nói kia sẽ không cao hứng, cậu không muốn ba ba phiền lòng.
Lý Minh Nghĩa môi mím thành một đường, đôi mắt chỉ chăm chú nhìn về phía trước, dư quang khóe mắt vẫn có thể thấy con trai thỉnh thoảng liếc trộm mình, hắn nắm lấy bàn tay của nhi tử đặt lên bắp đùi, ngón cái khẽ vuốt ve lòng bàn tay của cậu.
"Ba ba..." Bàn tay của Lý Minh Nghĩa rộng lớn, thời trẻ khổ cực nên trên đầu ngón tay đều có vết chai, mấy năm qua quen sống trong nhung lụa, cho nên vết chai đó cũng phai bớt đi, sờ lên cảm thấy rất nhỏ. Lòng bàn tay Lý Miêu non mềm bị hắn nhẹ nhàng vuốt ve, không nhịn được hơi run rẩy, khẽ gọi.
Lý Minh Nghĩa vừa dừng xe trước trường học liền nhìn thấy nhi tử cùng một người trẻ tuổi sóng vai đi ra, hai người đều là dáng vẻ thanh xuân tràn trề. Con trai còn cùng người trẻ tuổi kia vừa nói vừa cười, xem quan hệ khá tốt. Bầu không khí giữa hai người cũng rất hài hòa, tự dưng, hắn sản sinh một chút tự ti.
Hắn nghĩ, nếu như không phát sinh loại quan hệ trái luân lý này, có phải con trai nên thích một người tuổi tác xấp xỉ không? Mà hắn đây, không chỉ lớn tuổi hơn nhi tử rất nhiều, còn là cha con. Người trẻ tuổi kia nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-yeu-bao-boi/3151219/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.