Cửa phòng vừa mở, Lý Miêu sợ ngây người. Cậu cuối cùng cũng biết tại sao Lý Minh Nghĩa không ngại chạy xe đường dài để đến được sơn trang ôn tuyền này, sở thích chỉ trên danh nghĩa, thật chất do nơi đây chính là một cái sơn trang tình thú.
Gian phòng trước mắt trang hoàng thành phòng học, có bảng đen, có bục giảng, trên bàn sáng loáng bày một ít đạo cụ tình thú, đặc biệt, còn có một bộ quần áo thủy thủ.
Mặt Lý Miêu xoát một cái liền biến đỏ, cậu hờn dỗi liếc Lý Minh Nghĩa. Hắn từ phía sau ôm Lý Miêu, hôn nhẹ lên gò má cậu, cười nhẹ nói, "Bảo bối nhi, nơi này ra sao?"
Hai má mạt ửng hồng, hơi thở ấm nóng của Lý Minh Nghĩa phun ở bên tai, giọng nói trầm thấp khiêu gợi dán vào lỗ tai đánh mạnh vào dây thần kinh giác quan của cậu, chưa kịp trả lời eo đã mềm nhũn. Phản ứng của cậu là câu trả lời tốt nhất với Lý Minh Nghĩa.
Hắn cười khẽ, ôm Lý Miêu đặt ngồi trên bàn học, bản thân đứng trên bục giảng, từ trên cao nhìn xuống đánh giá sắc mặt ửng hồng của nhi tử, trong miệng nghiêm túc nói, "Bạn học Lý Miêu, tại sao lên lớp muộn thế?"
Lý Miêu ngắm nhìn phụ thân cao to, anh tuấn của mình, mặt càng đỏ ửng, nếu ba ba là thầy giáo của cậu, nhất định cậu cái gì cũng học không vào.
Sóng mắt lưu chuyển, đuôi lông mày nơi khóe mắt mang vẻ quyến rũ, nâng cằm, giả vờ ngây thơ nói, "Bởi vì mỗi buổi sáng, ba ba đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-yeu-bao-boi/3151215/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.