Hôm nay, Lý Minh Nghĩa vừa về tới nhà liền nghe thấy tiếng thở gấp vọng ra của con trai. Hắn bước vào phòng của mình, nhìn thấy bảo bối quang loã nằm trên giường của mình, tự chơi tiểu huyệt, trong miệng còn ngậm một dương cụ giả.
Từ lần đầu tiên khai bao con trai cho đến nay, đã qua một tuần rồi hai cha con vẫn chưa làm. Bình thường Lý Minh Nghĩa cũng bận rộn công việc, nhi tử cũng sắp thi cuối kỳ, cho dù hắn muốn đến đòi mạng cũng ráng nhịn xuống. Không nghĩ tới người chịu thua trước lại là con trai của mình.
Lý Minh Nghĩa ung dung thong thả cởi quần áo, lên tiếng cười trêu nói, "Bảo bối, làm sao không đợi ba ba trở về mà đã tự chơi trước rồi?"
Lý Miêu bây giờ mới phát hiện ba ba đã về, mặt đỏ lên, từ khi bị Lý Minh Nghĩa khai bao cho đến nay cậu không ngày nào có thể ngừng nhung nhớ cảm giác khi bị ba ba lấp đầy cơ thể. Chỉ là Lý Minh Nghĩa quá nâng niu cậu, một tuần mới chịu thân thân sờ sờ cậu, nhiều nhất cũng là lấy tay giúp cậu phát tiết thôi, nhiều lần Lý Miêu đều nhìn thấy Lý Minh Nghĩa với dương vật sưng to đi vào nhà tắm tự giải quyết, rõ ràng lần trước làm chỉ hận không thể đem cậu thao cho nát, vậy mà hiện tại lại băn khoăn không chịu đâm vào thân thể của cậu, khiến lòng cậu ngứa ngáy đến đòi mạng. Thật vất vả chờ đến thứ sáu, sáng sớm Lý Miêu đã tâm thần không yên nghĩ đêm nay ba ba có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-yeu-bao-boi/3151212/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.