Bỗng nhiên ngoài hang động vang lên tiếng rú rú, âm thanh này roát ra sự oán giận, và càng lúc càng nhiều hơn.
- Là chúng, chúng tìm đến rồi.
Lạc Dao phát giác ra lập tức tựa vào đá đứng dậy.
- Theo ta ra ngoài.
- Ngươi bị điên sao? Ra ngoài ngươi muốn bị gặm chết à?!
- Ở trong này chật hẹp, nếu để bọn chúng kéo vào trước thì chẳng phải, không còn đường thoát sao? Nếu cô muốn chết thì đừng theo ta.
Lạc Dao nghe Ẩn Thương nói cũng có lí, nên rụt rè ôm vết thương đi theo phía sau.
- Ha, cô cũng sợ chết?!
- Ta không sợ chết, nhưng ta muốn sống. " Ta cần phải sống để trả thù những kẻ đã xem ta là vật lợi dụng, trong đó có cả ngươi".
Ẩn Thương và Lạc Dao đi ra khỏi hang, ngẩn mặt lên phía trước là một đàn sói, dẫn đầu quả nhiên là con bị mất một mắt.
- Đừng nhìn vào mắt nó.
Ẩn Thương chỉ vừa nhìn vào đã hơi chóng mặt, nghe Lạc Dao cảnh báo thì lập tức nhắm mắt lại.
- Hôm nay xem như cả ta và ngươi đề sẽ bỏ mạng ở đây.
- Cô đừng xem thường ta như vậy.
Ẩn Thương cực kì tự tin vì hắn có lục thức phát triển thần kì hơn người thường , ngay cả khi nhắm mắt thì mọi chuyển động xung quanh cũng đều thấy rõ trong đầu.
Trong lúc đó một vài con sói hung hăn nhà ở lên tấn công, Ẩm Thương vun kiếm chém bọn chúng, rồi càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810768/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.