Lúc nãy Lạc Dao rời khỏi Lạc phủ là để trở về Thương vương phủ, vốn chỉ muốn đón tiểu bạch khuyển nhưng khi đi ngang qua Chu Đài viện lại thấy Tử Phàm bước vào, Lạc Dao cũng nổi hứng tò mò bám theo, lén lút đứng bên ngoài Lạc Dao đã nghe hết được toàn bộ cuộc nói chuyện của bọn họ, khi nhắc tới Lạc phu nhân, Lạc Dao bị giật mình nên vô ý mém chút là làm ngã chậu cây, may mắn là nàng đã giữ kịp nó lại. Sợ bị phát hiện nên Lạc Dao cũng trốn ngay sau đó.
- Lúc nãy bọn họ nhắc tới mẫu thân ta? Bà ấy đã biệt tích nhiều năm như vậy thì có liên quan gì tới chuyện này chứ?
Lạc Dao suy nghĩ mãi cũng không ra
Năm đó Hồ Nhi ( Lạc phu nhân) đột nhiên biến mất, Lạc Lâm cũng không cho một ai đi tìm kiếm giống như đã biết trước được việc này, sau đó còn truyền tin ra ngoài Hồ Nhi đã bị bạo bệnh không qua khỏi.
" Liên quan cũng được, không liên quan cũng được, ta thật sự muốn biết bà ấy còn sống hay không? Rất muốn gặp lại bà ấy, ta... có rất nhiều chuyện muốn hỏi bà ấy. Hiện giờ người có khả năng điều tra ra tung tích của mẹ ta chỉ có... Ẩn Thương."
Lạc Dao thở dài, cứ đi qua đi lại rồi lại đứng ngồi không yên. Nàng nằm huỵch xuống giường, tay vắt qua trán, đắn đo
- Được rồi, việc điều tra về me ta quan trọng hơn, việc trả thù... tạm thời tính sau vậy.
Nhưng đã hai ngày rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810728/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.