Lạc Dao đến nay bị nhốt cũng đã ba ngày. Trong những ngày này nàng không hề kêu ca hay oán thán lấy một lời nào. Nàng vẫn âm thầm quan sát, suy nghĩ.
Trong phòng củi bọn họ chuẩn bị cho nàng chăn ấm nệm êm, đồ ăn mang đến thường ngày cũng đầy đủ các món, thái độ của lính canh lẫn các tỳ nữ vẫn luôn cung kính.
Nếu Ẩn Thương thực sự lạnh nhạt với nàng thì nàng không thể nào có những đãi ngộ tốt như thế này.
" Có phải chàng đang lên kế hoạch gì mà không muốn ta dính líu vào không Ẩn Thương?"
Nàng nghĩ có lẽ Ẩn Thương hành sự như vậy cũng là bất đắc dĩ, nghĩ tới hắn vẫn còn quan tâm lo lắng cho nàng nàng cũng nhẹ lòng.
Nhưng nàng không biết khi nào hắn mới thả nàng ra và điều mà nàng lo lắng hơn cả là liệu kế hoạch này có nguy hiểm hay không vì người mà hắn đối đầu, đã ẩn nắp trong bóng tối nhiều năm như vậy mà vẫn chưa bắt được thóp, chắc chắn đó là một thế lực không tầm thường.
Khi có người mang thức ăn tới nàng luôn tìm cách thăm dò, nhưng bọn họ đều nói không biết gì cả.
Hôm nay cũng như thường lệ, một tỳ nữ mang thức ăn tới cho nàng, nàng để ý thấy nô tỳ đó hôm nay buộc dải lụa màu đỏ.
Theo truyền thống Hoàng triều tất cả tỳ nữ phải buộc dải lụa đỏ khi phủ của chủ nhân có hỷ sự.
" Không lẽ... hôm nay chính là ngày diễn ra hôn sự của Ẩn Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810690/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.