Chương trước
Chương sau
Sau đó Lạc Dao và Huyễn Siêu được sắp xếp vào chỗ ngồi, cũng thật không may cho nàng đó là vị trí đối diện với Ẩn Thương.

- Lần đầu đến cung yến lớn như vậy nên căng thẳng sao?

Thấy Lạc Dao có vẻ hồi hộp, Huyễn Siêu nghé sát tai nàng nói khẽ, tay hắn cũng không yên phận mà sờ nắm lấy tay nàng.

Lạc Dao vội rút tay ra, nàng cũng nghiêng người nói nhỏ vào tai hắn.

- Vương tử, trước mặt nhiều người ngài đừng tỏ ra thân thiết với một tỳ nữa như thế, đừng để người khác có cớ mỉa mai ngài.

- Ồ, nàng lo cho thể diện của ta, ta rất vui đó.

Hắn nở nụ cười thỏa mãn, rồi ngồi thẳng lại, trở về vẻ nghiêm nghị.

Lạc Dao cũng tạ ơn trời khi hắn lại nghe lời mình như vậy, nhưng không hiểu sao nàng vẫn thấy lành lạnh nổi da gà.

Nàng vô tình nhìn thẳng thì lại chạm ánh mắt của Ẩn Thương một lần nữa, nàng vội quay người lại giả vờ rót rượu cho Huyễn Siêu.

- Vương tử mời ngài.



" Trong ánh mắt hắn sao lại có vẻ tức giận vậy chứ, chắc ta đã nhìn nhầm chăng."

Hạ Vân ngồi kế bên, nhìn thấy khuôn mặt Ẩn Thương đang u ám thì vội sáp lại gần, vuốt ve cánh tay hắn điệu bộ vô cùng ân ái.

- Vương gia, chàng lại đang nghĩ tới quốc vụ sao?! Hôm nay là ngày vui, chàng đừng nghĩ nhiều nữa, nào thiếp rót rượu cho chàng.

Hạ Vân bộ dáng thùy mị, từ từ rót đầy ly rượu đưa qua cho Ẩn Thương. Ẩn Thương cầm lấy ly rượu một hơi cạn sạch, Hạ Vân nhìn thấy thì cười nhẹ, rất hài lòng.

Bổng nhiên mọi ánh mắt đều đổ dồn vào giữ đại điện. Kia chính là Nữ vương và công chúa Thụy quốc, họ đang tiến vào.

Theo phong tục của Thụy quốc, khi ra ngoài nữ nhân đều phải đeo khăn che mặt, nên rất ít người biết được dung mạo của vị nữ vương và vị công chúa này.

Trước đây Lạc Dao và Ẩn Thương đã từng nghi ngờ, Nữ vương này có thể là mẫu thân của nàng. Vừa thấy bà ta, Lạc Dao đã chăm chú nhìn, tuy nhiên nàng chẳng hề thấy cảm giác quen thuộc nào.

" Bà ta không giống. Đúng vậy, mẫu thân của mình sao có thể là Nữ vương được chứ?! Tất cả chỉ là trùng hợp thôi. "

Lạc Dao đã thấy nhẹ lòng hơn phần nào khi loại bỏ được nghi ngờ.

Lúc này, Hoàng thượng đang ngồi trên long sàn cũng đích thân đi xuống nghênh tiếp.



- Được nữ vương trực tiếp đến tham dự đại lễ, đó là vinh dự của Hoàng triều.

- Hoàng thượng đã nói quá, ta chỉ nghe con gái nói lại, đại lễ hoàng triều náo nhiệt, trang trí rực rỡ, tuyệt diệu ca kĩ đều tụ họp nên ta lấy làm tò mò.

Hôm nay ta đặc biệt mang đến một món quà cũng được coi là vật hiếm, đó là Cẩm Thạch ngàn năm của Thụy quốc, xem như là lời chúc phúc trường niên của ta đối với bách tính Hoàng triều.

- Tấm lòng của Nữ vương, ta thay mặt bách tính của mình xin cảm tạ. Nào, mời nữ vương ngồi thưởng thức cung yến.

Nữ vương và công chúa tiến kại chỗ ngồi, hai người họ được xếp ngồi cạnh Lạc Dao và Huyễn Siêu. Có thể thấy vị công chúa Thụy quốc này ánh mắt luôn nhìn Ẩn Thương không rời kể từ khi bước vào. Lúc bước tới chỗ ngồi, cô ta lại để ý thấy Lạc Dao, rồi quay sang nói chuyện với mẫu hậu của mình. Cũng chẳng kiên nể ai cả, cô ta không phải thì thầm nói, mà nói một cách thoải mái.

- Mẫu hậu, người này cũng che mặt, cô ta cũng là người Thụy quốc sao, nhưng sao lại ngồi cùng người khác thế kia?

Nữ vương lúc đầu cũng không để ý lắm, khi cô ta nói bà ấy mới liếc mắt nhìn sang.

"Ngồi không cũng bị chỉ mặt, để không chuốc thêm rắc rối ta nên im lặng thì hơn."

Lạc Dao vờ không nghe thấy gì, vẫn tiếp tục công việc rót rượu.

- Dao nhi ,con không cần thiết phải để ý, chẳng qua cũng chỉ là hạng nô bộc tầm thường mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.