Huyễn Siêu mừng thầm nôn nao trong lòng, hắn quay lại mặt đối diện với Hạ Vân thái độ lại hộc hằn.
- Hừ, xem như ngươi may mắn, nàng ấy không muốn truy cứu nữa. Chúng ta đi thôi.
Huyễn Siêu ôm lấy vai đưa Lạc Dao đi lướt ngang qua Ẩn Thương và đám đông.
Lạc Dao nghĩ đã đi ra khỏi đó rồi, nên bảo Huyễn Siêu hạ tay xuống.
Tình cờ vị nữ vương đang đứng ở đằng xa quan sát từ nãy tới giờ đã nhìn thấy được dung mạo của nàng.
- Mẫu thân, Ẩn Thương huynh ấy đang bảo vệ cho cô ả kia, chẳng phải người nói bọn họ lấy nhau không có tình cảm sao. Có phải huynh ấy sẽ không chịu lấy con nữa không?
Mễ Lạc Dao đứng bên cạnh, nói nhiều như vậy nhưng bà ta vẫn không có phản ứng, đến khi cô ta lay vào vai của bà ta thì bà ta mới hoàn hồn.
- Mẫu thân sao vậy, đây là lần đầu người lơ con.
Mễ Lạc Dao tỏ ra tủi thân, mặt mếu máo sắp khóc.
- Im ngay!
Đột nhiên bị quát vô cớ, Mễ Lạc Dao lại càng khóc to hơn, nữ vương chợt nhận ra đành thở dài dỗ dành.
" Mình bị làm sao vậy!"
- Được rồi, Dao nhi của ta, đừng khóc nữa. Ta sẽ nhanh chóng để Ẩn Thương thành thân với con.
Mễ Lạc Dao nghe tới đây liền nín khóc, vừa nấc nghẹn vừa nói.
- Mẫu thân nói thật nhé.
- Thật mà Dao nhi của ta xinh đẹp nhất, đừng khóc nữa.
Mễ Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810649/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.