Vương gia... vương gia, không hay rồi!
Song Võ vừa đến cung của Ẩn Thương đã gấp gáp gọi lớn, vô tình lại đụng mặt Hạ Vân, Song Võ không để ả vào mắt tiếp tục đi đến chỗ Ẩn Thương.
Bị khinh thường ra mặt, Hạ Vân tức giận quát lớn.
Đứng lại đó, nô tài to gan gặp vương phi mà không hành lễ, người đâu, mau lôi kẻ vô phép tắc này ra đánh năm mươi gậy cho ta.
Song Võ nghe nàng ta tự nhận mình là vương phi mà khinh thường ra mặt.
" Đúng là hạn người trơ tráo không biết xấu hổ mà."
Hạ Vân ngu ngốc đến mức có thể nghĩ rằng Song Võ sẽ đứng yên chịu bị ức hiếp như muội muội xấu số của cô.
Những kẻ mà Hạ Vân gọi đến, từng người từng người một, bị đấm đá thảm hạ. Thấy người của mình bị hạ hết, Hạ Vân có chút kiên dè, đẩy a đầu tiểu Nhan lên làm lá chắn, từ từ bước lui về phía sau, miệng vẫn không ngừng la hét.
Ngươi to gan, không được qua đây, nếu không… ngươi sẽ phải trả giá.
Song Võ cười nhếch mép, cuối xuống nhặt lên một cây gậy, gương mặt đằng đằng sát khí bước từng bước về phía nàng ta.
Càng lúc Song Võ càng bước nhanh hơn, giơ gậy lên, chỉ một chút nữa thôi, đến hét nàng ta cũng sẽ không hét nổi.
Không….á!!!
- Dừng tay!
Tiếng của Ẩn Thương vang lên từ đằng sau, Hạ Vân nghe thấy liền đẩy tiểu Nhan ra, chạy lại phía hắn, run rẩy khóc nấc.
Vương.. gia…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810640/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.