Ẩn Thương vừa bước ra Song Võ cũng vội chạy vào, nhìn thấy đồ đạc bể nát trên sàn, cô hấp ta hấp tấp chạy đến chỗ Lạc Dao.
- Nương nương, người có sao không? Không bị thương ở đâu chứ?
Lạc Dao vẫn mỉm cười trả lời.
- Ta Không sao.
Mấy ngày sau, Ẩn Thương cũng không hề đến nữa, người gác cửa phòng Lạc Dao cũng không còn. Dẫu vậy nàng vẫn không vui hơn.
Mấy lần đi dạo ở hậu viện, đều nghe những nô tỳ loáng thoáng nói chuyện với nhau, dạo này Ẩn Thương rất thường xuyên đến thăm Hạ Vân, còn chăm chút cho cô ta từng chút một.
Lạc Dao nghe xong liền bỏ ngoài tai, cũng không ai bên cạnh nàng dám nói gì thêm.
- Song Võ, có thể đi mua vịt quay ở thành nam cho ta không, vịt quay ở đó rất nổi tiếng, nhưng ở đó lại khá xa vương phủ, ngươi tay chân nhanh nhẹn, ta chỉ biết nhờ ngươi.
Cả mấy ngày liền Lạc Dạo cũng không mở miệng nói chuyện, hôm nay nàng lại chủ động nhờ Song Võ mua thức ăn. Song Võ vui mừng, không nghĩ ngợi liền lập tức đồng ý.
" Đại phu nói, người mang thai thường thèm ăn nhiều thứ, chắc nương nương cũng như vậy."
Lạc Dao đưa Song Võ ra khỏi phủ, cô vừa đi Lạc Dao liền trở lại phòng đóng chặt cửa.
Nàng cởi y phục ra, lấy một mảnh vải trắng quấn chặt nhiều vòng quanh bụng. Sao đó lại mặc lại y phục, lấy một con dao gọt hoa quả trên bàn giấu vào người, sau đó đi ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vuong-phi-ky/2810603/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.