Con số 0 chợt khẽ hiện lên trên cột đèn màu đỏ. Anh đạp chân ga và cho xe lăn bánh
-"Em tên gì" Anh lãng sang chuyện khác và hỏi tên của cô
-"Vậy chú tên gì??" Cô không trả lời mà còn giương miệng lên hỏi ngược lại
-"Là tôi hỏi trước mà"
-"Không chịu, lỡ cháu nói ra tên cháu mà chú lại nuốt lời không nói thì sao??" Cô bướng bỉnh lên tiếng
-"Không phải chỉ là một cái tên thôi sao, em vì sao lại không tin tưởng tôi như vậy???. Được rồi tôi tên là Phong, tên đầy đủ của tôi là Lâm Minh Phong. Ok đến em."
-"Phải gọi là cháu chứ sao cứ gọi là em hoài" cô cằn nhằn lên tiếng chỉnh đốn lại anh không quan tâm đến cái tên của anh là gì
-"Được rồi nể tình chú chở cháu về nhà nên cháu không ngại nói tên cho chú biết. Cháu tên Uyên Mặc, họ Trương. Tên đầy đủ là Trương Uyên Mặc. Thế nào tên cháu rất đẹp a!!!" Cô tự tin giới thiệu tên của mình
-" Uyên Mặc, Trương Uyên Mặc cũng hay nhưng nếu là Trương Mặc Uyên thì sẽ hay hơn." Anh nhận xét về cái tên của cô
-"Thì vốn dĩ tên của cháu là Trương..à Tên của cháu là Trương Uyên Mặc đó thì sao. Nếu xấu thì đừng nhớ nữa. Ai biểu bảo người ta nói tên rồi lại chê bai. Không thèm nói chuyện nữa." Nói xong cô nhóc thở phào nhẹ nhõm cũng may là không nói ra tên thật nếu không là tiêu đời. Cô vờ giận dỗi quay đầu ra chỗ khác
-"thôi thôi cho tôi xin lỗi. Tên của em rất đẹp, thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vo-ngoc/1213424/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.