Lý Nam là một người lạc quan tích cực và có chí tiến thủ, tuy khoảnh khắc này mất vui vì trong lòng cảm thấy Uyển Tiểu Dao kia có khí chất cao vời không thể chạm vào, nhưng hắn cũng nhanh chóng hiểu rõ vấn đề. Thật ra điều này cũng không có gì, chính mình và Uyển Tiểu Dao này không cùng một thế giới, nàng có sự kiêu ngạo của nàng, mình cũng có sự thanh cao của mình, không nên suy nghĩ quá nhiều.
Khi đi lên đỉnh núi thì thấy lão đạo sĩ vẫn như trước kia, vẫn nằm trên tảng đá xanh dưới bóng cây, cầm quyển sách trong tay đọc rất say sưa.
Sau khi nghe được giọng nói của Lý Nam thì lão đạo sĩ đứng lên, khi thấy Lý Nam cùng Tạ Tiểu Ba và Uyển Tiểu Dao đi đến thì có hơi ngây người, phải biết rằng trước kia Lý Nam chỉ đi lên đây một mình mà thôi.
- Lão đạo sĩ, đây là bạn học tốt của tôi, chính là Tạ Tiểu Ba, còn đây là em họ Uyển Tiểu Dao của cậu ấy.
Lý Nam đơn giản giới thiệu một chút, còn tên của lão đạo sĩ thì hắn lại không biết, chỉ gọi là lão đạo sĩ, hơn nữa lão đạo sĩ cũng không cho rằng cách xưng hô như vậy là ngỗ ngược. Dựa theo cách nói của lão đạo sĩ thì tên chỉ là một ký hiệu, có biết hay không cũng chỉ là như vậy mà thôi, chỉ cần Lý Nam gọi hắn là lão đạo sĩ, như vậy cứ gọi là lão đạo sĩ thì hay nhất.
Tạ Tiểu Ba và Uyển Tiểu Dao cùng nhau quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi/2168943/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.