Lý Nam đi ra khỏi hội sở Kim Cảng vàng son, hắn nhanh chóng bước đi trên đường lớn, trong lòng bừng bừng lửa giận, trong cơ thể càng có thêm một nỗi xúc động. Hắn hận không thể ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng, thế nhưng nếu như làm như vậy giữa chốn đông người như thế này, bọn họ sẽ cho rằng hắn là kẻ điên, thế nên chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn mà thôi.
Lý Nam đi ngày càng nhanh, trong cơ thể giống như có lực lượng rất mạnh khó thể phát tiết. Hắn không bắt xe, chỉ đi như vậy đến bến xe, sau đó mua vé xe quay về huyện Kiến Ân.
Lý Nam ngồi trên xe nhìn cảnh vật bên ngoài thông qua cửa sổ thủy tinh, hai tay hắn xiết chặt lại, hán cố gắng áp chế xao động trong lòng, nhưng chỉ ngồi một lát thì hắn lại sinh ra xúc động muốn nhảy dựng lên.
- Hừ, không biết Tống Kiện cho mình dùng loại thuốc gì mà thật sự không nhịn được, mình cần phải đi đến bệnh viện mới được.
Lý Nam thầm nghĩ như vậy. Lúc này hắn rà soát lại những sự việc xảy ra trong phòng hát, hắn nhanh chóng xác định thuốc được Tống Kiện bỏ vào trong chai bia đưa đến mời mình, mình uống xong lại bị hai cô gái công chúa kia khiêu khích, thế nên thiếu chút nữa thì cướp cò. May mà cuối cùng mình bừng tỉnh vì chiếc máy ảnh có đèn flash, nếu không thì hậu quả thật sự khó thể tưởng tượng được, cuộc đời của hắn sẽ bị hủy trên vài tấm ảnh.
Lý Nam nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi/2168826/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.