Chương trước
Chương sau
Lý Nam nhìn vào hai gian phòng nhỏ ở nơi này, thế là hắn chợt hiểu nó dùng để làm gì, đây không phải thuận tiện cho người khác làm chuyện xấu sao?

Lý Nam lắc đầu, hắn dịch người ra phía sau rồi nói:
- Đừng đùa, hôm nay các cô chỉ cần uống rượu với tôi là được, nếu không anh sẽ bỏ đi.

Cô gái số tám chợt sững sờ, thầm nghĩ nếu như Lý Nam bỏ đi, tiền boa mà trước đó Tống Kiện hứa sẽ trả căn bản là không có được. Xem ra hôm nay bọn họ phải ngồi không, nếu đã như vậy thì mình không cần phải nghĩ nhiều làm gì, cứ uống rượu với người đàn ông ngốc nghếch này là được.

- Ha ha, thật sự là lần đầu tiên gặp mặt một người như anh, nếu đã như vậy thì em sẽ uống rượu vui vẻ với anh.
Cô gái số tám cũng là một người có tửu lượng, khi đi vào làm việc trong những tụ điểm thế này nếu như không uống được rượu thì đã sớm bị đàn ông ăn sạch cả xương cốt, sao có thể ép cánh đàn ông ngoan ngoãn móc tiền ra được?

Cô gái số mười đã rót bia, sau đó dịu dàng nói:
- Hai người nói chuyện vui vẻ như vậy thì phải uống mới được.

Lý Nam cũng không cho cô gái này được thoải mái, hắn đưa một chai bia cho nàng rồi nói:
- Cô cũng không thể ngồi không được, ba người chúng ta ngang hàng, mọi người cùng uống.

- Anh đẹp trai, mong anh bỏ quá cho em, em có chút không thoải mái, em chỉ có thể rót bia cho hai người mà thôi.
Cô gái số mười nhìn Lý Nam rồi dùng giọng đáng thương nói, cặp mắt của nàng rất ướt át, làm cho người ta cảm thấy nếu như nàng không di diễn kịch thì thật sự lãng phí nhân tài.

Lý Nam cũng không bị lừa vì hành vi biểu cảm của cô gái số mười, hắn kiên trì nói:
- Không được, hôm nay phải uống, hai cô đều phải uống.

Nếu như đã coi hai cô gái này đang cố gắng vì công việc, Lý Nam cũng không cần phải thương hoa tiếc ngọc. Hơn nữa Lý Nam biết mặc dù tửu lượng của mình rất tốt, nhưng hắn cũng không cậy mạnh, không cho hai cô gái này áp dụng chiến lược xa luân chiến.

- Anh đẹp trai đúng là quá ác đấy nhé, em đây đến tháng mà anh cũng muốn ép em sao?
Cô gái số mười cố gắng tỏ ra khổ sở nói.

Cô gái số tám ở bên cạnh cũng nói:
- Anh đẹp trai, anh nên bỏ qua cho cô ấy, cho cô ấy nghỉ ngơi một chút, em sẽ uống với anh, nhất định sẽ làm cho anh vui.

Lý Nam mở miệng nói:
- Nếu như đã như vậy thì cô quay về đi, để cho cô số tám ở lại uống với tôi là được.

Cô gái số mười sau khi nghe Lý Nam nói như vậy thì gương mặt chợt biến đổi, nàng sở dĩ không uống rượu vì nghĩ rằng chờ cô bạn kia uống say với khách thì mình sẽ tiến lên bổ sung, như vậy mới làm cho Lý Nam say sưa và hai người bên mình cũng không quá chén. Dù sao thì uống nhiều bia rượu cũng không tốt, dưới tình huống bình thường bọn họ sẽ không muốn uống nhiều.

Nhưng thái độ của Lý Nam không cho bọn họ cơ hội, xem ra người này tuy làm ra vẻ thanh cao nhưng vẫn là một người rất nhẫn tâm.

- Anh đẹp trai, anh đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc, nếu như em mà uống say, anh phải chịu trách nhiệm đấy.
Cô gái số mười nũng nịu nói, nàng duỗi hai bàn tay nhỏ nói:
- Anh đẹp trai, uống rượu suông cũng không hay, hay là chúng ta chơi trò gì đó đi...

Giọng điệu của cô gái số mười thật sự dịu dàng còn có vài phần rền rĩ, làm cho người ta nghe vào trong tai giống như âm thanh hai người đang vật lộn nhau trên gường, thế là không khỏi sinh ra ý nghĩ kỳ quái.

Cô gái số mười nghĩ rằng Lý Nam không phải là một người thích các trò chơi, thế nên sẽ không tinh thông, như vậy áp dụng một trò chơi nào đó sẽ dễ dàng ép hắn quá chén.

"Hai vị bên kia rõ ràng là thường tham gia những sự kiện như thế này, hôm nay ném cho mình người đàn ông như vậy, rõ ràng là muốn kéo người này xuống nước. Nhưng người đàn ông này lại cố gắng giống như Liễu Hạ Huệ, chi bằng ép người này uống say trước cái đã, khi đó để xem anh ta còn đứng đắn nữa không..."
Cô gái số mười thầm nghĩ như vậy.

Nhưng Lý Nam cũng không để cho cô gái số mười được như ý, nàng cười nói:
- Cô nói gì mà phức tạp như vậy, tôi cũng không chơi đâu, chúng ta chơi trò đơn giản thôi, cùng nhau oẳn tù tì, ai thua thì phải uống một chai bia, người thắng thì lại chơi với người khác, cứ tiếp tục vòng tuần hoàn như vậy...

- Được rồi, theo ý của anh.
Cô gái số mười gật đầu, thầm nghĩ người này rõ ràng là khó chịu, xem ra nếu như hôm nay muốn người này uống say cũng không dễ, nhưng hai chị em bọn họ cũng phải bất cứ giá nào thực hiện được mục đích.

- Bắt đầu nhé, tôi chơi với cô trước.
Lý Nam nói với cô gái số mười, thầm nghĩ mình là cao thủ trong trò chơi này, lát nữa cô chắc chắn phải uống.

- Được rồi.
Cô gái số mười đưa tay ra phía sau, trong miệng nói:
- Oẳn tù tì...

Hai người đưa tay ra cùng lúc, Lý Nam ra đá, cô gái số mười ra kéo, Lý Nam thắng.

Cô gái số mười uốn éo vòng eo thon rồi dùng giọng duyên dáng nói:
- Ối, anh đẹp trai thật sự quá mạnh mẽ đấy nhé...Người ta đây là lần đầu tiên, nếu không thì anh đẹp trai uống giúp em đi.

Lý Nam cười ha hả, thầm nghĩ chỉ có kẻ ngốc mới tin lời của cô, không biết lần đầu tiên của cô cho bao nhiêu người rồi. Thế là hắn cầm lấy một chai bia đưa cho nàng:
- Tình nguyện tham gia thì phải chấp hành quy tắc, cô uống đi, uống xong tôi mới chơi tiếp...

Cô gái số mười thấy thế thì bất đắc dĩ mở chai bia ngửa cổ lên uống, nhưng nàng cố ý rót nhiều nhưng uống ít, thế là có không ít bia chảy từ khóe miệng theo gương mặt xuống bộ ngực trắng nõn, áo ngoài của nàng bị ướt dính chặt lên ngực, nội y bên trong thì như ẩn như hiện, cực kỳ hấp dẫn.

- Ha ha, mọi người chơi rất vui vẻ đấy nhỉ.
Cam Cư Hoa cầm chai bia đi dến, hắn ngồi xuống chen giữa số tám và Lý Nam, sau đó đưa chai bia cho Lý Nam rồi nói:
- Này, chúng ta cùng uống một chai, nhiệm vụ của chúng ta hôm nay là vui chơi cho thoải mái, ăn uống vui vẻ, những thứ khác không cần quan tâm...

- Cạn ly.
Lý Nam cụng ly với Cam Cư Hoa, sau đó uống cạn chai bia, một chai bia rót vào trong bụng nhưng không sinh ra bất kỳ áp lực nào cho Lý Nam.

- Tốt, tốt, sảng khoái.
Cam Cư Hoa mở miệng khen, hắn uống nửa chai, sau đó đưa tay ôm vai Lý Nam, còn cố ý khẽ nói:
- Lý Nam, hai mỹ nữ này rất tốt, sao cậu chỉ lo uống rượu như vậy? Cậu cần phải làm cho bản thân mình thả lỏng hơn, mọi người là anh em, cũng không phải là người ngoài, cậu sợ cái gì chứ? Hơn nữa tôi nói cho cậu biết nơi này rất an toàn, cứ tùy tiện mà vui chơi. Hì hì, cậu thấy hai phòng bên trong không? Bên trong có giường, còn có phòng tắm vòi hoa sen, hì hì...

Lý Nam vươn tay vỗ lên lưng Cam Cư Hoa rồi cười nói:
- Trước kia anh từng đến đây chơi rồi sao?

- Ha ha, tôi cũng không gạt cậu, đã đến đây vài lần rồi, hương vị cực kỳ tốt, rất thoải mái...

Lý Nam không biết lời nói của Cam Cư Hoa là thật hay giả, dù sao bản thân hắn cũng không có ý định nếm thử, thế là hắn lắc đầu nói:
- Tôi không lớn gan như anh, chỉ cần uống rượu là được, cũng không dám ra tay, ha ha...

Khi Lý Nam và Cam Cư Hoa trò chuyện với nhau, Tống Kiện ở bên kia lấy từ trong bóp ra một chiếc hộp nhỏ, lại lấy từ trong chiếc hộp này ra một viên thuốc bỏ vào trong chai bia, sau đó đặt chai bia sang một bên.

Hai cô gái ở bên cạnh Tống Kiện thấy như vậy thì có chút kinh ngạc, nhưng khi thấy Tống Kiện đưa mắt ra hiệu, hai cô gái xem như hiểu ý đồ của hắn, thế là tỏ ra không thèm quan tâm.

Chờ Cam Cư Hoa uống xong với Lý Nam, Tống Kiện khui thêm một chai bia, uống một ngụm, sau đó cầm thêm chai bia đã bỏ thuốc trước đó ôm ấp một cô gái đi đến trước mặt Lý Nam rồi lớn tiếng nói:
- Lý Nam, chúng ta cùng uống cho vui.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.