Hứa Trình vừa ra cửa tiểu khu thấy đối diện bên kia đường đậu một chiếc xe quen thuộc, cậu hít sâu một hơi làm cho mình bình tĩnh trở lại, nhưng mà áy náy và chột dạ xen lẫn cùng một chỗ, lại làm lửa giận ở trong lòng càng cháy lớn.
Cậu bước nhanh đi qua đường mở cửa xe, nửa thân mình còn ở ngoài xe thì đã bắt đầu phát tiết bất mãn: “Anh bệnh thần kinh..... ah!”
Bất thình lình một lực đạo mãnh liệt đem cậu kéo ngã xuống trên ghế ngồi, cẳng chân nặng nề mà đập lên cửa xe, phát ra âm thanh va chạm thanh thúy. Hứa Trình bị đau nhỏ giọng lên tiếng, đang muốn đứng lên lại bị dùng lực đè xuống, những nụ hôn liên tiếp lập tức liên tục hạ xuống trên mặt cậu không buông tha bất cứ một chỗ nào, từ nhanh đến chậm, từ hung mãnh biến thành nhẹ nhàng, cuối cùng đi đến trên môi cọ xát lưu luyến một hồi mới không đành lòng rời khỏi.
“Tiểu bảo bối ngoan” Hàn Diễn Phong ôm eo làm cho cậu ngồi xuống, trong mắt tất cả đều là ý cười nói: “Mấy ngày nay có nhớ đến ông xã không?”
Hứa Trình dùng lực cắn môi dưới, lồng ngực dồn dập phập phồng, một hồi lâu mới cúi đầu mở miệng: “Vô sỉ…”
Hàn Diễn Phong nhướn mày: “Tính tình sao lại lớn như thế? Có phải vì mấy ngày nay ông xã không thao em hại cúc huyệt của em khó chịu?”
“Anh…” Hứa Trình vừa tức lại vừa vội nói: “Du Thanh đã hoài nghi anh, sao anh không thể thu liễm một chút?”
“Vậy sao? Nhưng anh đã thu liễm ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/73326/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.