Dọc đương đi đên ban công hai người cũng không ngừng hôn môi, môi dùng lực nghiền áp, đầu lưỡi dây dưa cùng một chỗ, thăm dò khoang miệng của nhau, phát ra âm thanh làm người mơ màng.
Hứa Trình cảm thấy vừa hạnh phúc lại vừa xấu hổ, hận nếu chết ngay lập tức cũng sẽ không có gì tiếc nuối. Hàn Diễn Phong nhìn vẻ mặt mê say của cậu không khỏi cười cười, buông đầu lưỡi đối phương ra, môi nhẹ nhàng mà cắn nhẹ môi đối phương, thấp giọng hỏi: “Tiểu bảo bối em thích ông xã từ phía trước chơi hay vẫn là chơi từ phía sau?”
Trên môi truyền đến cảm giác tê tê dại dại, Hứa Trình nửa say mê nửa là thẹn thùng, cậu giãy dụa nửa ngày chỉ biết trừng mắt nhìn đối phương: “Anh … tất cả đều không thích!”
“À vậy thì… Phía trước một lần phía sau một lần, không cần lựa chọn rồi đúng không?”
“Đừng…” Hứa Trình sợ tới mức lắc đầu: “Trăm ngàn lần không cần…”
“Vậy em nói cho ông xã thích phía trước hay vẫn là phía sau?”
Hứa Trình thấp đầu, một hồi lâu mới đỏ mặt trả lời: “Phía trước… Em… Em muốn nhìn anh..”
Hàn Diễn Phong khẽ cười một tiếng, hôn cậu một cái, lưng tựa vào ban công buông cậu xuống, hai tay dùng lực ôm cậu vào trong ngực:
“Ngoan, tiểu bảo bối… Em làm sao lại câu dẫn anh như thế chứ …”
“Em không có…”
“Đến đây với anh, tiểu bảo bối… Khó chịu nói cho anh…” Hàn Diễn Phong một tay dùng lực đỡ phía sau eo của Hứa Trình, một tay nâng một chân chậm rãi để lên lan can ban công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/73305/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.