Bên trong hành lang không ấm áp như trong phòng, quần của Hứa Trình còn kẹt ở mắt cá chân, hạ thân trần trụi ở trong không khí lạnh như băng. Cậu bị ôm đi về phía trước, khi di chuyển thậm chí có thể cảm nhận từng cơn gió lạnh thổi qua dương vật và hậu huyệt lõa lồ. Cậu gắt gao ôm cổ Hàn Diễn Phong mặt vùi vào lồng ngực anh, bên tai truyền đến tiếng tim đập hữu lực cùng hơi thở hỗn loạn làm thân thể cậu không tự chủ được càng ngày càng nóng. Hàn Diễn Phong càng nhìn cậu, hạ thể của anh càng hưng phấn, anh nhịn không được giọng nói cũng khàn đi như là mắc nghẹn, anh nói: “Ngoan, đừng lo lắng, vào phòng là ông xã có thể chơi em rồi.”
“Em không phải…” Hứa Trình đỏ mặt phản bác, tay lại không tự giác sờ túi áo, kết quả chỉ đụng được lớp áo lông mỏng manh, cậu ngẩn ngơ há hốc mồm, cậu nói: “Em đi ra mà quên mang thẻ phòng…”
Hàn Diễn Phong sửng sốt một chút, rất nhanh lại khôi phục tươi cười: “Vừa vặn, ở bên ngoài làm cũng không sao, chỉ cần tìm chỗ không có máy ghi hình là được.” “… Chỗ này không có máy ghi hình…”
“Vậy à?” Hàn Diễn Phong khẽ cười một tiếng: “Trình Trình ngoan, em ám chỉ anh ở nơi này làm em sao?”
Hứa Trình đỏ mặt, không dám phủ nhận, càng ngượng ngùng thừa nhận. Hàn Diễn Phong hôn môi cậu tiếp tục nói: “Đáng tiếc hành lang gió quá lớn, ông xã sợ em lại bị cảm lạnh… Còn có chỗ nào khác không?”
“… Phía trước…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/3260066/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.