—-o0o—-
Hàn Diễn Phong cười cười, ôm cậu đi vào phòng tắm: “Ngoan, trước hết phải đem tinh dịch bên trong thanh lý rồi đi ra ngủ tiếp, không thì một hồi nữa sẽ đau bụng khó chịu ông xã sẽ đau lòng.”
Hứa Trình gật gật đầu, vô lực quỳ bên trong bồn tắm, hậu huyệt bị hai ngón tay nhẹ nhàng quấy đảo, cẩn thận lấy tinh dịch bên trong ra, đôi môi ấm áp chầm chậm hôn ở trên thắt lưng, cậu cảm giác được nụ hôn này còn nhẹ hơn lông vũ lại có thể làm giảm bớt đau nhức ở lưng eo. Cậu nhắm mắt lại, trong cổ họng phát ra tiếng mơ hồ không rõ, đại não chậm rãi rơi vào một mảnh hỗn độn.
Khi cậu tỉnh lại thì trên giường chỉ lớn còn lại có một mình cậu. Bức màn vẫn đóng kín, nguồn sáng duy nhất trong phòng là ngọn đèn đặt trong phòng phát ra ánh sáng màu da cam. Hứa Trình nhìn nhìn di động đã là bảy giờ tối, cậu không khỏi cả kinh, sợ chậm trễ việc chuyển nhà, cố gắng quên đi thắt lưng và chân của mình đang đau mỏi nhanh chóng trả phòng, vội vã chạy về nhà bạn mình.
Khi cậu đi vào phòng khách thì thấy Lục Du Thanh lười biếng nằm trên sô pha cầm điều khiển từ xa không ngừng đổi đài, nhìn thấy cậu cũng chỉ nhướn mày nói: “Tôi còn tưởng rằng hôm nay cậu lại cùng tên họ Hàn vứt bỏ tôi đó.”
Trái tim Hứa Trình nhảy dựng, một hồi lâu mới khó khăn mở miệng: “Cái gì a…”
“Xảy ra chuyện gì, anh ta tăng ca, cậu cùng bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-luyen-nhuc-tieu-mien-ao/3260057/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.