Ánh mặt trời chiếu lên trên bờ cát, Tô Mông mặc bộ váy đỏ kéo Tô Mặc Huy bước đi, bước chân cô chầm chậm đạp lên vùng cát trắng, cô đội chiếc mũ che nắng màu trắng, gọng kính đen thuần che đi khuôn mặt lớn bằng lòng bàn tay, đổi sang phong cách ngọt ngào thời cũ, gợi cảm mà quyến rũ.
Cơn gió tươi mát ẩm ướt mang theo mùi tanh nhàn nhạt của biển cả, thổi bay làn tóc đẹp của cô gái, khiến cổ áo rộng bay bay, người đàn ông bên cạnh mặc áo sơ mi trắng và quần dài, trên tay cầm đôi sandal của người con gái, như là vị hoàng tử vừa tham gia xong bữa tiệc đang chạy trốn cùng công chúa, hình ảnh ấy thật lãng mạn tuyệt đẹp.
Hai người đều không xuống biển, chỉ đi dọc theo bờ biển để thể xác và tinh thần thoải mái, đôi chân trần trụi đạp lên trên bãi biển cảm nhận được xúc cảm mềm như bông, thỉnh thoảng bọt sóng cuồn cuộn cọ lên trên cẳng chân, dịu dàng và ấm áp.
Đi mệt, Tô Mông liền nằm bên cạnh ô che nắng nghỉ ngơi một lát, vô cùng thoải mái thích ý hưởng thụ cảnh đẹp.
Trên đường Tô Mặc Huy cầm đồ uống về thì phát hiện có ba người đang tới tới lui lui đến gần Tô Mông, theo bản năng bước chân của anh nhanh hơn.
"Ngại quá, tôi đã có bạn trai rồi." Giọng của Tô Mông không ngọt ngào giống thường ngày, mà mang vẻ lạnh lùng không thể chạm đến, cả người cô cũng không thèm động đậy, thậm chí còn không để ý chút nào híp mắt nằm nghỉ, hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-cau-dan/571262/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.