Anh không chịu được dáng vẻ kiều mị hưởng thụ của cô, cúi đầu hôn lên chiếc đùi trắng nõn, kéo đến bắp đùi, rồi chuyển hướng sang cái mông bị anh nắn bóp, lại quay về đường cũ, hôn đến tận cẳng chân, anh dùng sức liếm mút, lưu lại một dấu ấn dâu tây trên chiếc đùi trắng mịn.
Khi hôn đến mắt cá chân Tô Mặc Huy không nhịn được kích động trong lòng, đây là bảo bối lúc đầu khiến anh ảo tưởng, anh nhịn xuống xao động trong lòng, từng ngụm liếm lên mu bàn chân.
Tô Mông không nhịn được né tránh, "Thầy ơi, dơ."
Anh đoạt lại bảo bối của mình, cúi đầu hít mạnh, "Không dơ, thơm quá."
Tô Mông nhìn vẻ mặt của anh, nếu không phải anh lớn lên đẹp trai, thì quả thật giống một thằng ngốc mà.
Tô Mặc Huy thu lại tâm tình liếm láp mu bàn chân thần thánh, trên mu bàn chân trắng nõn dính đầy nước miếng của anh, khiến anh có cảm giác thánh vật bị mình xâm phạm, anh há miệng bao bọc gót chân cô, vươn đầu lưỡi hoạt động, tẩm ướt từng tấc da thịt.
Cuối cùng môi lưỡi anh đi tới ngón chân đáng yêu mà anh thương nhớ đã lâu, anh vừa mở miệng đã tham lam nuốt hết.
Năm ngón chân nhỏ xinh của Tô Mông đều bị khoang miệng ướt át bao vây, trong suy nghĩ của cô là một trận kích động, thầy Tô mà mọi người kính ngưỡng giờ phút này đang thần phục ở dưới chân cô, cô dùng ngón chân khiêu khích đầu lưỡi anh, đổi lấy anh càng gặm cắn kịch liệt hơn.
Tô Mặc Huy bị cô chọc lòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-cau-dan/262633/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.