Phu nhân, người không sao chứ? Có cần vào trong nghỉ ngơi không?
Giọng nói của người hầu đánh thức Chu Du từ trong cơn mộng mị. Cậu nhẹ xoa trán, đối với câu hỏi của người hầu nhẹ giọng đáp:
- Tôi không sao, cảm ơn cô. Cô cứ đi làm việc của mình đi.
Thấy phu nhân nhà mình đã nói không sao, người hầu cũng không ở lại nữa mà tiếp tục đi làm công việc của mình để lại cho cậu không gian riêng.
Sau khi người hầu rời đi, Chu Du nhắm mắt lại mà suy nghĩ.
Cậu là Chu Du, một người bình thường trong số những người bình thường. Cuộc sống của cậu vẫn luôn diễn ra một cách bình thường nhưng cái bình thường ấy đã bị biến đổi vào hai năm trước.
Hai năm trước, khi cậu vẫn còn là một thiếu niên mười tám tuổi non và xanh thì bất ngờ biết tin mình và một người đàn ông có hôn ước từ khi còn là bào thai. Tất nhiên cậu không chấp nhận một chuyện hoang đường như thế, nhưng mẹ cậu lại nói nếu cậu không chịu kết hôn thì danh dự nhà họ Chu sẽ mất hết. Hơn nữa, say này nếu bà xuống suối vàng thì không biết nên nhìn mặt cha cậu như thế nào.
Nhìn người mẹ một tay nuôi nấng mình lớn khôn đang khóc lóc cậu không thể nào nhẫn tâm được. Thế là cậu đồng ý với bà kết hôn cùng với người đàn ông kia.
Nếu đã đồng ý kết hôn đương nhiên phải tìm hiểu về đối phương. Cậu hỏi mẹ mình về danh tính của người đàn ông kia nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717586/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.