Nghe cha chồng đúng là gọi mình thì Chu Du cũng bước sang. Cậu chào ông một cái rồi mới nghi hoặc hỏi:
- Ba gọi con có chuyện gì thế ạ?
Cha Tạ hơi ngẩn người. Nhìn chàng dâu này ông lại nhớ đến đồng đội cũ của mình. Cậu quả thật rất giống cha cậu thời trẻ. Nếu như năm đó không có người đồng đội này cứu giúp thì ông đã bỏ mạng trên chiến trường rồi.
Nghĩ đến ân tình khi xưa, ánh mắt cha Tạ nhìn Chu Du nhiều thêm một tia dịu dàng. Ông hỏi:
- Con... thấy người ngồi xe lăn vừa rồi chứ?
- Thấy ạ.
Cậu đáp.
Cha Tạ hơi ngừng lại, sau đó nói:
- Đó là Tạ Tuyên, con trai ta, cũng là chồng con.
Nghe ông nói, Chu Du bỗng yên lặng, cậu như có điều suy nghĩ. Tạ Tuyên về rồi, nhưng hắn lại ngồi xe lăn, hơn nữa cũng không đi vào đại sảnh. Kì lạ.
Thấy chàng dâu nhà mình yên lặng, Cha Tạ lại nói:
- Con đang nghĩ tại sao nó lại ngồi trên xe lăn đi?
Sau đó ông lại tự trả lời:
- Vài ngày trước nó gặp phải tập kích, đôi chân cũng bị thương nặng, cả đời này có lẽ cũng không thể đứng lên được nữa.
Lời ông nói khiến Chu Du không khỏi giật mình. Chồng trên danh nghĩa của cậu - vị thượng tướng tài giỏi trong miệng của mọi người sẽ không thể đứng lên được nữa! Điều này đáng sợ biết bao nhiêu. Nó cũng có nghĩa là hắn cả đời này cũng không thể quay lại chiến trường nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-tan-tat-em-yeu-anh-roi/2717583/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.