"Oh ——"
Đối mặt bóng dáng bất thình lình, Tư Á tự nhiên ra tay mau lẹ, động tác rất mạnh, lực lượng hoàn toàn không có giữ lại đường sống. Lòng bàn tay anh đánh một quyền thật nhanh về phía bóng dáng kia, trúng ngay giữa ngực của người đó, đối phương hét lên một tiếng rồi liền văng ra một bên.
Đỉnh đầu cô gái đúng lúc đụng vào chậu hoa trên bàn, "Binh" một tiếng liền ngã xuống, chậu hoa cũng lăn theo mặt bàn, rơi xuống, đập trúng đầu cô.
Dung Thiên Đại mặc dù phản ứng bằng tốc độ nhanh nhất, nhưng vẫn bất hạnh bị bình hoa đập phải, trong lúc nhất thời, mắt nổ đom đóm. Cô cảm thấy trời đất trước mắt quay cuồng, cả người cũng suy yếu nhắm mí mắt.
"Thiên Đại!" Thất Dạ kêu sợ hãi một tiếng, cũng không biết hơi sức từ đâu tới đẩy bàn tay Gia Mậu ra, xé loạn áo mình liền nhào tới chỗ Dung Thiên Đại.
Đáng tiếc, cổ áo sau bị Gia Mậu nắm lại, bì đè xuống sàn nhà lần nựa.
Tầm mắt Phí Nhĩ Lạc liếc về phía Dung Thiên Đại, cũng không nói gì, mắt sắc như tuyết, gương mặt ý vị sâu xa!
Thân thể cao lớn của Tư Á đã sớm dời qua, đôi giày da cao quý đã dẫm vào ngực của Dung Thiên Đại, còn dùng sức đá hai cái, hình như đang kiểm tra cô có phải đã tắt thở bỏ mình hay không!
"Mẹ nó, mày là tên khốn kiếp, không thấy đầu cô ấy bị chảy máu sao? Còn đạp, mày là người hay là cầm thú? !" Thất Dạ liều mạng, rống giận về phía Tư Á: "Mau đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-ta-ac-hon-nhe-nhang-thoi/192420/chuong-16.html