Hoàng Cung, riêng danh từ này đã đủ thấy khí thế rồi. Hơn nữa, còn chưa nói đến kiến trúc nổi bật, khuôn viên được bày trí rất đẹp mắt, càng tô điểm thêm vẻ đẹp vốn có của nó, dẫn dụ nhiều người tới. Bên ngoài hoàng cung bữa tiệc, là hành lang dài thông với phòng chính của nô bộc, có thể nói là quang cảnh tuyệt đẹp, ánh sáng rực rỡ chói lọi, còn có hương hoa say lòng người!
Có thể đứng ở nơi như thế này, đã đủ khiến cho nhiều người ao ước rồi. Hèn chi, có vài người tranh đấu nhau rơi đầu máu chảy, cũng muốn ‘công thành danh toại’, trở thành Hoàng Đế một lần! Vì cái gì, không phải chỉ có thể có được quyền lực hơn người, có lẽ, nguyên nhân nữa là hưởng vinh hoa phú quý suốt đời đi!
"Tiểu thư Nam Hi, đến rồi." Chu đẩy cửa phòng ra, ý bảo Thất Dạ cùng cô tiến vào trong.
Môi mỏng Thất Dạ nhấp nhấp, coi như là thông báo.
Mặc dù chỉ là phòng của nữ bộc, nhưng bên trong không chỉ trang hoàng hoàn mỹ, cũng khá rộng, cách trang hoàng sáng sủa cũng đẹp mắt, tuyệt đối có thể sánh ngang với tầng lớp trung lưu bên ngoài!
"Nơi này không tồi!" Chu có ý bảo Thất Dạ ngồi xuống chiếc ghế đằng kia.
"Cám ơn tiểu thư Nam Hi khen ngợi." Chu mỉm cười, xoay người đi rót nước choThất Dạ.
Ánh mắt Thất Dạ quan sát bốn phía, tầm mắt rơi trên tấm thủy tinh sát đất, không tự chủ được đứng dậy, bước đến phía đó.
Có ánh sáng hỗ trợ, bên trong sáng ngời đối lập với bên ngoài tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-ta-ac-hon-nhe-nhang-thoi/1404263/chuong-105.html