Thất Dạ nói, lạnh.
Khi một người phụ nữ nói với một người đàn ông từ "Lạnh", không phải gọi hắn ngủ cùng thì còn thế nào nữa? !
Trong lòng Gia Mậu định nghĩa Thất Dạ là khi ngủ mê “nói ý muốn ra ngoài”, cánh tay dài hất cái chăn lên, đầu ngón tay vén khuy áo lên, mau chóng xé rách. Thân thể cao lớn của hắn nhanh chóng lật người nằm xuống giường nhỏ, ôm thân thể nhỏ bé đang run rẩy của cô gái ôm vào ngực.
Đầu óc hỗn loạn , lúc đầu Thất Dạ chỉ cảm thấy xung quanh đều là khí lạnh bức người che phủ. Dần dần, bởi vì một đồ vật to lớn đến gần, một hơi ấm bao bọc lấy cô. Đầu lông mày siết chặt của cô cũng hơi dãn ra, cảm giác được vật này ôm chặt thật là ấm. Thân thể cô không nhịn được co rúm lại, nép vào lòng vật đó, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, dán chặt vào nguồn nhiệt ấm áp này, liều mạng làm ấm mình - -
Đối với việc chủ động sát lại gần của cô, môi mỏng Gia Mậu hiện lên nụ cười nhàn nhạt. Thần sắc gương mặt tuấn tú của hắn nhàn nhạt, vơi đi vẻ tàn ác khi giày vò cô, thay vào đó là một vẻ mặt quỷ dị không nói lên lời. Lông mày khẽ nhăn, đôi mắt sắc ngưng tụ, tầm mắt, tất cả đều rơi xuống bàn tay không động đậy của cô, gương mặt tái nhợt, mắt hắn, ngay cả nháy mắt, cũng không nháy.
Nhớ đến vẻ mặt quyết liệt của cô khi dùng dao cắt ngón tay mình, tim hắn nhảy lên, như cành liễu bay qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-ta-ac-hon-nhe-nhang-thoi/1404239/chuong-81.html