Gia Mậu nói, tối nay, sẽ có tai ương đổ máu!
Thất Dạ rất rõ ràng, nếu Gia Mậu nói ra khỏi miệng những lời này, như vậy thì chuyện tuyệt đối là sẽ đúng như những gì anh ta dự đoán. Phải biết rằng, anh ta có bao nhiêu âm trầm cùng phúc hắc, trước khi quyêt định đi đến cái chỗ nay, tất nhiên cũng đã thu thấp đầy đủ thông tin tình báo cần thiết, mới có thể nói ra những lời chắc chắn như vậy!
Khó trách, lúc ở cửa hàng, Gia Mậu để cho cô chọn lựa vũ khí. . . . . . Chỉ tiếc, bởi vì đấu khí với anh ta, khẩu súng kia đã bị lấy mất. Lúc sau, nếu thật sự gặp phải tình huống cần đến súng cô lại không có, vậy thì cô đúng là quá mức xui xẻo rồi! Đến lúc đó, chỉ có tự trách bản thân đã quá kích động rồi!
"Như vậy xin hỏi một câu, thượng tướng đại nhân là muốn cho tôi tới chịu chết sao?" Mặc dù xét thấy đó là nhược điểm của mình, nhưng lại vẫn bị Gia Mậu nắm được, trong lòng Thất Dạ tự nhiên vô cùng khó chịu. Giờ phút này, lúc này đôi môi mỏng xinh đẹp của cô phát ra thanh âm lạnh lùng, giống như chú chim khổng tước kiêu ngạo, đem Gia Mậu cao cao tại thượng, nhìn bằng nửa con mắt: "Đúng là một tên ác độc!"
Mày rậm Gia Mậu nhướng lên, cười như không cười liếc cô một cái, giống nhìn thấu tâm tư của cô, trần thuật sự thật, nói: "Súng, là tự cô vứt!"
"Nếu anh sớm nói rõ ràng có lúc cần dùng tới, tôi sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-ta-ac-hon-nhe-nhang-thoi/1404221/chuong-63.html