Không nghe lầm đâu, đúng là một vạn viên, hội giao dịch cũng không hạn chế mức thấp nhất mỗi lần tăng giá, vì thế y bèn bắt đầu mỗi lần một vạn viên.
Hoa Hồng Dại cho rằng y túng quẫn, vì thế lại ra giá cao, liên tiếp ba lần mới biết y đang cố ý.
Hoa Hồng Tím giận dữ trợn mắt nhìn.
Lộ Lê căn bản không nhìn cô ta, ánh mắt chuyên chú nhìn Ô Vẫn phía dưới.
Giá cả nâng đến 1500 vạn viên, đã vượt qua giá quy định ngay từ đầu quá nhiều, Hoa Hồng Dại nghĩ đến phía sau còn có không ít đồ cần lấy, cuối cùng từ bỏ, nhưng bên này đã hoàn toàn ghi hận bọn họ.
Còn có một người cũng không vui, người nọ chính là Thạch Sơn Loạn, tuy Lộ Lê vượt qua giá thị trường không ít mới lấy được khối kim loại X này, nhưng tưởng tượng đến việc y dùng đá năng lượng kiếm từ chỗ mình, tâm tình của gã trở nên tối tăm, bởi vì hai lần đánh cược thất bại, đặc biệt là lần thứ hai, Thạch bang lần này cũng không ra tay nhiều ở hội giao dịch, ngẫu nhiên ra tay cũng chỉ có chừng mực.
Đây cũng là việc không có biện pháp, một viên đá năng lượng cấp bốn ẩn chứa năng lượng tương đương với bốn viên đá năng lượng cấp ba, bọn họ thua tận năm ngàn vạn viên.
Đồ phía sau không gì để coi trọng, Lộ Lê chờ hội giao dịch mang Ô Vẫn lên, sảng kɧօáϊ thanh toán, sau đó nhéo nhéo khối Ô Vẫn kia, quả nhiên không có một chút phản ứng nào, không hổ là kim loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016732/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.